Chương trước
Chương sau
Đối với Mạnh Hàn mà nói, cái thanh kiếm này cũng không có gì quá kỳ lạ. Chỉ là tăng thêm mấy chụclần rèn kiếm, chất lượng mài đều nhau mà thôi. Dưới sự chỉ điểm của Mạnh Hàn, huynh đệ người lùn đã chế tạo ra được một cái búa lớn tự động nệngõ.
Đương nhiên, trong việc này không thể thiếu được sự hỗ trợ của tiểu manữ. Chỉ có điều, tiểu ma nữ chỉ cần khắc trận pháp trôi nổi thuật phíatrên cây búa cực lớn cứng rắn này mà thôi. Sau khi cây búa lớn nặng nềkia được tăng thêm thuật trôi nổi tác dụng của nó liền tăng lên.
Đột nhiên cắt đứt ma lực cung cấp, búa lớn dưới tác dụng của trọng lựcchuyển động dọc theo quỹ đạo cố định. Kết quả cuối cùng chính là đánhmột lần thanh kim loại ở trên đe sắt. Sau đó chuyển thành ma lực, lạidâng lên rơi xuống lần nữa. Quá trình chính là đơn giản như vậy.
Tuy nhiên, đối với huynh đệ người lùn mà nói, cái này giống như chế tạomột cái thần khí. Không ai có thể dùng lực cánh tay để sử dụng cái búa lớn nặng đến 10 tấn kia. Ngay cả tiểu ma nữ khắc hoạ trận pháp trôinổi thuật, cũng phải khắc họa đủ mười mấy trận pháp mới có thể bảo đảmbúa lớn có thể bị nhẹ nhàng được nhấc lên. Nhịp điệu đánh xuống rèn được huynh đệ người lùn khống chế.
Hiện tại bọn họ với tay nghề cao siêu, thậm chí có thể trực tiếp đặtdưới chiếc búa lớn này tạo thành một phôi thô. Sau đó khi Mạnh Hàn thiết kế chế tạo dây chuyền sản xuất tiến tới làm gia công, như vậy một binhkhí đã có thể thành hình.
Để tăng thêm độ sắc bén và kiên cố, Mạnh Hàn thậm chí còn tăng thêm vàođó chút ít thép Pa Lami và bạc bí ẩn có thể tăng lên độ cứng cho sắtthép. Nhờ vậy mới có biểu hiện ưu việt như ngày hôm nay, dù bị một tămthanh binh khí bình thường chém liên tục vào thanh kiếm vẫn không hề cóhiện tượng biến hình.
Đương nhiên, chi phí cho thanh kiếm này cũng tăng lên. Thật may, chỉ cần tăng thêm một lượng nhỏ, phẩm chất của vũ khí lại tăng lên trên diệnrộng. Nếu xét về tổng chi phí, cũng chỉ tăng lên chừng gấp đôi.
Lúc này ánh mắt Đại điện hạ, đã từ trên thanh trường kiếm trong tay hầutước đại nhân chuyển tới phía sau Mạnh Hàn. Các thân vệ của Mạnh Hàn,mỗi người đều đeo loại binh khí này. Không trách được hai trăm người cóthể quét ngang sáu ngàn người. Bản thân bọn họ có thực lực cường hãn,hơn nữa binh khí sắc bén như vậy, lực chiến đấu được tăng lên không phải là đơn giản như một thêm một.
Rõ ràng, tất cả mọi người chú ý tới vấn đề này, ánh mắt bắt đầu nóng rực lên. Nếu như binh sĩ trong đội thân vệ của mình đều sử dụng vũ khí nhưvậy, đây sẽ là chuyện khiến người ta chờ mong tới mức nào và khiến kẻđịch sợ hãi tới mức nào? Tin tức còn tốt hơn chính là, Tử tước đại nhânAntonio lãnh chúa Hoàng Sa Thành sản xuất loại vũ khí này đang có ý định thực hiện cuộc trao đổi này.
- Một kim tệ một thanh trường kiếm! Ta muốn một ngàn thanh trường kiếm như vậy!
Rốt cuộc bản thân Đại điện hạ cứng rắn nâng giá cả lên đến cấp kim tệ, cắn răng nói ra con số này. Không có cách nào. Lần trước phòng đấu giáđã tổn thất sáu mươi vạn kim tệ. Hắn phải gánh chịu trong đó hơn haimươi vạn. Hiện tại hắn cũng không còn giàu có như trước kia.
- Hai kim tệ một cái, ta muốn năm ngàn cái như vậy!
Bên cạnh giọng nói của hầu tước đại nhân trực tiếp truyền tới. Giá cảđã được nâng lên gấp đôi. Đương nhiên, số lượng cũng hơn gấp năm lần.Nói xong, hầu tước đại nhân vẫn mỉm cười, cho Đại điện hạ một ánh mắtkhiêu khích như có như không. Sau khi nhận được quyền kinh doanh một nửa tơ lụa, tài lực của hầu tước đại nhân tăng mạnh, giàu nứt đố đổvách. Âm thanh nói chuyện của hầu tước đại nhân cũng rất cao. Tổng cộng 1 vạn kim tệ, hắn có thể lấy ra bất kỳ lúc nào.
- Thành giao, đại nhân!
Mạnh Hàn rất trực tiếp đưa tay ra nắm lấy bàn tay của hầu tước đại nhân, đại diện cho một lần giao dịch thành công. Nhưng Mạnh Hàn vẫn bổ sungmột câu:
- Tuy nhiên, đại nhân, dù thế nào việc giao hàng cũng chỉ thực hiện sau khi cuộc chiến tranh lần này chấm dứt.
- Đương nhiên, ta hiểu rõ!
Hầu tước đại nhân gật đầu, sau đó hơi lui về phía sau hai bước. Dườngnhư hầu tước đại nhân đang tỉ mỉ quan sát Mạnh Hàn, dáng vẻ giống nhưđây là lần đầu tiên nhìn thấy hắn vậy. Hầu tước đại nhân tỏ ra kỳ quáihỏi:
- Ta rất hiếu kì, Hoàng Sa Thành ngươi còn có chuyện buôn bán nào không làm nữa?
- Chuyện làm ăn lỗ vốn, ta không làm!
Mạnh Hàn sửng sốt, sau đó rất nghiêm túc trả lời vấn đề của hầu tước đại nhân.
Sau khi nghe thấy Mạnh Hàn trả lời như vậy, hầu tước đại nhân cũng chútsửng sốt, sau đó bắt đầu bắt đầu cười ha hả. Hầu tước đại nhân vung taylên, dẫn theo người của hắn xoay người rời đi. Mới vừa đi được hai bước, hầu tước đại nhân chợt nghe được Mạnh Hàn ở phía sau kêu lên:
- Đại nhân, người hầu của ngài mang thanh trường kiếm kia đi. Dường nhưlà hai kim tệ. Nhớ kỹ thời điểm giao tiền phải tính toán rõ ràng!
Một câu nói này khiến hầu tước đại nhân đi ở phía trước lảo đảo thiếuchút nữa thì ngã. Hầu tước đại nhân quay đầu trở lại, gần như là cườikhổ liếc mắt nhìn Mạnh Hàn một cái, lắc đầu một cái. Tiếp đó hắn cười ha ha rời khỏi.
Sắc mặt Đại điện hạ tái nhợt. Vừa rồi hắn bị hầu tước đại nhân tăng giátiền chẳng khác nào đã sỉ nhục hắn. Hắn đang muốn dự định rời khỏi,giọng nói của Mạnh Hàn lại đột nhiên vang lên:
- Điện hạ, một ngàn thanh trường kiếm kia, không rõ ngài còn muốn hay không?
Đại điện hạ đang định bước chân lập tức kinh ngạc xoay người lại, nhìn Mạnh Hàn. Hắn do dự một chút hỏi:
- Ngươi có thể bán cho ta sao?
Vừa nãy hắn cho rằng Mạnh Hàn và hầu tước đại nhân kết bè với nhau hạ thấp thể diện của hắn.
- Chuyện làm ăn là chuyện làm ăn, không liên quan tới giao tình.
Mạnh Hàn cười hì hì nói:
- Tuy nhiên, trên phương diện giá cả điện hạ chỉ có thể dựa theo giánhư của hầu tước đại nhân. Về điểm này, ta sẽ không nhượng bộ. Chuyệnlàm ăn thua lỗ ta tuyệt đối sẽ không làm!
- Ngươi không sợ sau khi quân đội của ta phối hợp với binh khí củangươi, sẽ quay lại đối phó với ngươi, san bằng Hoàng Sa Thành của ngươisao?
Quỷ thần xui khiến, Đại điện hạ vừa mở miệng liền nói ra câu này. Saukhi nói xong Đại điện hạ mới phát giác lời nói này không thích hợp. Đâykhông phải là buộc Mạnh Hàn không bán binh khí cho hắn sao? Trong lònghắn âm thầm hối hận. Chung quy mình vẫn có phần dễ kích động.
- Ta hết sức chờ mong quân đội của điện hạ có thể đến Hoàng Sa Thành của ta!
Nụ cười trên mặt Mạnh Hàn hoàn toàn không thay đổi. Dường nhau hắn đangđối mặt với một khách hàng lớn vậy. Mạnh Hàn hơi cúi người nói:
- Như vậy, ta mới có thể có cơ hội bán binh khí kia lại bán cho điện hạ!
- Bán lại cho ta? Ngươi nói vậy là có ý gì?
Nghe thấy Mạnh Hàn nói như vậy, Đại điện hạ cảm thấy rất nghi hoặc.Trong thời gian ngắn như vậy, từ đầu đến cuối hắn không thể lý giảiđược, Mạnh Hàn nói như vậy rốt cuộc là có ý gì.
Công chúa Catherine đang ở thành bảo cự thạch cách xa đó, vẫn khôngngừng quan tâm đối với Mạnh Hàn, quan tâm đối với Hoàng Sa Thành.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.