Nói xong Mạnh Hàn vừa quay đầu, trực tiếp nhìn về phía hầu tước đại nhân, thở dài nói:
- Ôi, không văn hóa thật đáng sợ. Ngay cả nói cũng nghe không hiểu.
Mạnh Hàn vừa thở dài vừa lắc đầu, quả thực không để Đại điện hạ vào trong mắt.
Mạnh Hàn làm ra vẻ như vậy, lại khiến tất cả đám người bên phe của Đại điện hạ đều trợn mắt nhìn. Nếu như ánh mắt có thể giết người, hẳn toàn thân Mạnh Hàn đã thủng trăm ngàn lỗ từ lâu. Sắc mặt bản thân Đại điện hạ tái nhợt, trong lòng tức đến nổ phổi phẫn nộ quát:
- Ngươi nói rõ ràng ra cho ta. Ta dẫn theo nữ nhân nào ở trong quân doanh hả?
- Đó!
Mạnh Hàn đều lười đưa tay chỉ, chỉ hất hàm ra hiệu về phía đám ma pháp sư. Mọi người quay đầu nhìn lại, sắc mặt mỗi người đều trở nên kỳ quái. Ngay cả hầu tước đại nhân cũng không khỏi nở nụ cười khổ.
- Đó là ma pháp sư tôn quý. Bọn họ ở trong chiến tranh có thể phát huy tác dụng vượt quá tưởng tượng!
Đại điện hạ tất nhiên nhìn thấy được người nữ ma pháp sư kia, trong lòng hoàn toàn yên tâm, nhìn Mạnh Hàn, giống như nhìn một người đã chết:
- Ma pháp học đồ nho nhỏ như ngươi, căn bản không thể nào tưởng tượng được.
- Ta chỉ nhìn thấy một nữ nhân mặc ma pháp bào, không nhìn thấy ma pháp sư.
Mạnh Hàn vẫn bộ dạng lười nhác mỉm cười, nhìn người bên phía Đại điện hạ đang hận không thể cho hắn một quyền:
- Huống hồ, cho dù là ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1430764/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.