- Tại sao lại phải cứu ngươi?
Mạnh Hàn cảm thấy rất buồn cười nhìn bá tước Richard. Dưới tình huống này hắn còn muốn hậu tạ? Mạnh Hàn gần như có thể khẳng định, một khi để gia hoả này thoát thân, chuyện đầu tiên hắn làm khi quay đầu lại chính là giết chết mình, để che giấu cho hành vi mất mặt của hắn. Bởi vì thế tử điện hạ bá tước đại nhân vốn uy phong lẫm lẫm, lúc này lại giống như một con tôm chân mềm ngồi dưới đất, hình tượng thật sự không còn gì để nói nữa. Nếu như không phải chân quá mềm, chắc hẳn hắn đã có thể quỳ xuống trước mặt các Tinh Linh.
- Nếu như ngươi không cứu ta, vậy thì cùng ta chết đi!
Bá tước Richard đúng là không có đường lui. Hiện tại hắn chỉ muốn được sống sót, cho nên không thể nói chuyện được, hắn chỉ có thể lôi kéo Mạnh Hàn ở chung một chỗ.
- Cùng chết sao?
Mạnh Hàn đột nhiên nở nụ cười, tỏ ra vô cùng hứng thú từ trên nhìn xuống bá tước Richard:
- Chỉ bởi vì lý do ngươi vừa nói, ngươi cảm thấy ta sẽ chết sao?
Khi thương lượng với nhiều hộ vệ Tinh Linh như vậy, âm thanh vẫn khí thế như vậy, lẽ nào tên bá tước này đúng là một kẻ ngu si?
- Ngươi đã sớm nói với ta, muốn làm chuyện buôn bán nô lệ Tinh Linh. Lần này ta lại đây, chính là nói với ngươi về chuyện này. Ngươi sẽ không quên chứ?
Sắc mặt bá tước Richard xám lại, giống như đã biết được kết cục của mình. Nhưng ngay lập tức hắn cắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1430753/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.