Chương trước
Chương sau
Cuối cùng, nàng nở nụ cười xinh đẹp, nói ra câu này:
- Hơn nữa nó rất giống với ngựa, chỉ có thêm một cái sừng mà thôi. Lúc cần thiết còn có thể che dấu cái sừng đó. Con thú một sừng này để kỵ sĩ cưỡi là thích hợp nhất. Đại nhân có thể lấy được từ trong tay của Jessyca không?
Nàng lại ném ngược cho Mạnh Hàn một quân. Trong giọng nói của nàng, mơ hồ vẫn bao hàm một chút ghen tuông đối với Jessyca.
Ngược lại Mạnh Hàn không suy nghĩ quá nhiều. Hắn chỉ có thể suy nghĩ một chút tới phương diện được hay không. Sau đó hắn chậm rãi lắc đầu:
- Thú một sừng chắc hẳn có ý nghĩa trọng đại đối với Tinh Linh Tộc. Chắc chắn bọn họ sẽ không lấy ra trao đổi. Còn có lựa chọn nào khác không?
- Vậy lãnh chúa đại nhân, xin ngài chỉ điểm đi. Dù sao đi nữa chỉ cần ngài chuẩn bị, chúng ta khẳng định đều sẽ thích.
Sau khi Joey tiếp nhận thân phận mới của mình, dường như đã lập tức mở ra điểm mấu chốt của mình. Nàng biết nên làm như thế nào cho thích hợp khiến tâm tình nam nhân của mình thoải mái một chút.
Quả nhiên, Mạnh Hàn nghe thấy nàng nói như thế, trên mặt liền hiện lên một nụ cười mỉm. Sau đó, Mạnh Hàn liền căn dặn hai nàng:
- Nhớ kỹ, lúc cần thiết, các nàng không nên keo kiệt những quyển sách cao cấp trong tay mọi người. Nàng đã nhìn thấy uy lực của những quyển sách này. Phạm vi uy lực chính là khoảng cách đó. Có thể sử dụng, vậy hãy cố gắng không nên liều mạng.
Nói đến nói đi, hắn vẫn không yên lòng về sự an toàn của hai nàng. Nhưng Mạnh Hàn cũng biết, nếu như không cho các nàng đối mặt với kẻ địch, nói không chừng cũng căn bản không có cách nào đạt được đột phá. Tâm tình của Mạnh Hàn thật sự rất mâu thuẫn.
Hai nàng nhìn nhau, tiếp đó quay về về phía Mạnh Hàn gật đầu một cái, liền muốn rời khỏi. Mạnh Hàn đột nhiên kêu một tiếng:
- Chờ một chút!
Sau đó Mạnh Hàn tiến lên, ôm cổ Joey, dùng sức ôm một chút, lại nhẹ nhàng hôn lên mặt nàng. Tiếp đó hắn cũng làm tương tự với Juli. Lúc này hắn mới phất phất tay với hai nàng, nhìn theo bóng dáng hai nàng rời khỏi.
Trái ngược với sự thịnh vượng của khách sạn cung điện Buckingham, đội thân vệ của thành chủ đại nhân lặng lẽ rời khỏi Hoàng Sa Thành. Dường như bọn họ cũng không khiến cho quá nhiều người chú ý. Tuy nhiên, người có tâm lại biết, chắc chắn một phiền toái lớn khác đã bắt đầu.
Chí ít Jensen tiên sinh đã biết, những thành viên đội thân vệ đột nhiên thay đổi cách ăn mặc trước kia, không còn phong cách y giáp sáng bóng nữa, mà mặc những áo giáp da rách rưới giống như đạo tặc như thế là định đi làm gì. Chỉ có điều, hiện tại cho dù hiện tại có cho hắn hai lá gan, hắn cũng quyết không dám đi nhắc nhở những tên có khả năng bị bọn họ tìm tới gây phiền toái.
Dù sao đi nữa chuyện này không phải là khiến mình gặp xui xẻo, vậy cần gì phải nhúng tay vào chuyện này? Điều duy nhất cần phải chú ý chính là, sau này mình nhất định phải chú ý tới thế lực bên này. Bọn họ làm gì cũng được, nhưng nhất quyết không thể thương tổn được bất luận người nào trong phủ thành chủ.
Phía Mạnh Hàn thật sự đã xem cung điện Buckingham là một bản mẫu. Cho nên, sau khi khai trương, Mạnh Hàn chỉ đi tới một lần, tiếp đó không còn quan tâm tới nữa. Nhưng điều khiến Mạnh Hàn không dự đoán được chính là, mấy chục căn phòng bên trong cung điện Buckingham, liên tục mấy ngày qua đều chật ních. Thậm chí sau khi phát hiện có phục vụ, có người dự định gian trực tiếp thuê phòng đến một tháng sau đó. Có người nói nhân số vẫn đang không ngừng cuồn cuộn tăng thêm.
Một này thu về một trăm kim tệ. Sau một tháng, chính là hơn vạn kim tệ. Con số này, cho dù là Mạnh Hàn cũng bị dọa sợ hết hồn. Cho dù biết kiếp trước có vài khách sạn cao cấp có giá phòng đắt tới mức thái quá, hắn cũng không thể tưởng tượng được qua thế giới này lại có thể có thu vào như vậy.
Hơn một vạn kim tệ, đã tương đương với một trăm triệu nhân dân tệ. Cho dù là khách sạn kiếp trước, chỉ có mấy chục căn phòng cho dù là cao cấp hơn nữa cũng không có được tốc độ lấy tiền nhiều như vậy chứ?
Mạnh Hàn không biết, ngoại trừ những gia hỏa hiếu kỳ muốn nếm thử món ăn, có không ít người muốn học hỏi chút kinh nghiệm từ khách sạn của Mạnh Hàn, xem có thể tự mình làm một khách sạn khác tương tự như thế được không.
Đương nhiên, cho dù biết Mạnh Hàn cũng không quá quan tâm. Rất nhiều thứ, có thể học được giống như thật đã là tốt lắm rồi. Tinh túy thật sự vãn nằm trên phương diện quản lý. Trên phương diện phần cứng, sa hoa có hạn. Chỉ có thể tăng cao nhờ phục vụ.
Tuy nhiên, điều hòa là thứ mà người bình thường không có cách nào làm được giống thế. Hơn nữa về phương diện học quản lý, thế giới này sợ là không có người nào hiểu được những điều này. Cho dù bọn họ có hiểu, thành chủ đại nhân cũng sẽ không để ý. Hắn không thể nào kiếm hết tất cả kim tệ. Chung quy hắn vẫn phải lưu lại cho người khác một ít.
Tiểu ma nữ và tỷ muội Louisa Louise đều đang ở đây. Mạnh Hàn sao có thể suy nghĩ tới những việc không mấy quan trọng như vậy? Sau khi an bài chuyện của Joey và Juli, Mạnh Hàn liền trực tiếp tìm ba nàng.
Có tiểu ma nữ và tỷ muội Louisa Louise ở đây, Grace và Elyse bình thường chỉ có buổi tối mới tới hầu hạ Mạnh Hàn. Bình thường hai nàng đều đi quản lý sự vụ của Hoàng Sa Thành. Tất cả thời gian đều tặng cho ba nàng. Cho nên, hiện tại Mạnh Hàn một mình tiếp ba nàng. Ngay cả Demi và Diana cũng đi tu luyện ma pháp, không ở bên cạnh.
Mạnh Hàn cùng ba Tinh Linh ra khỏi thành. Trên đường di, gần như n không nhìn tới những người không liên quan. Con đường với thi thể thay bóng đèn kia xuất hiện, đã khiến tất cả mọi người trong Hoàng Sa Thành đều biết, nếu như không có lý do gì thỏa đáng, tốt nhất không nên trêu chọc thành chủ đại nhân.
Từ phía xa, bọn họ nhìn thấy Mạnh Hàn xuất hiện, ngoại trừ những gia hỏa không kịp né tránh, tất cả đều biến mất từ phía xa. Ngay cả những người tránh không thoát, tất cả đều tận lực núp trong góc tường, tại nơi không bị thành chủ đại nhân chú ý tới.
Nhìn hiện trường phát sinh ra hiệu quả như vậy, Mạnh Hàn có chút đắc ý đồng thời, cũng có chút tiếc nuối. Dường như chỉ có những cặp sinh đôi không có ý tránh né mình. Mình bây giờ thực sự có phong thái của Cao Nha Nội trong bộ phim bản sắc anh hùng đã từng xem ở kiếp trước. Chỉ cần vừa xuất hiện, cả phố lớn đông đúc lập tức vắng người.
Nhìn thấy tình cảnh như vậy, tiểu ma nữ giống như gà con xổng chuồng hài lòng cười khanh khách đến nỗi không ngậm miệng lại được. Ngay cả tỷ muội Louisa và Louise cũng che miệng lén lút cười. Bất quá hai người các nàng tốt xấu vẫn chiếu cố tới tâm tình của Mạnh Hàn một chút, không cười Mạnh Hàn một cách không kiêng kỵ như tiểu ma nữ.
Lần này ra khỏi thành, Mạnh Hàn chỉ dẫn theo Louise để cường hóa những thi thể kia. Mạnh Hàn muốn những thi thể này được giữ lại trong thời gian lâu hơn một chút. Trong trường hợp này, Tử Linh pháp sư Louise làm là tốt nhất. Ngoại trừ những trưởng lão cao cấp của Tinh Linh Tộc ra, Mạnh Hàn là tri âm duy nhất thưởng thức ma pháp của nàng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.