Mạnh Hàn cũng mỉm cười, đưa tay nắm chặt tay của Pháp Thánh Jerome. Hai người nhìn nhau nở nụ cười, nhưng lại không nói gì.
Đối với Pháp Thánh Jerome mà nói, chuyện này là trăm điều lợi mà không một điều hại. Mạnh Hàn ủng hộ có thể khiến tiếng nói của hắn càng có trọng lượng hơn trong nghiệp đoàn ma pháp sư. Hắn chỉ phải trả một cái giá rất nhỏ, gần như không đáng kể đối với sự ủng hộ của Mạnh Hàn.
Hơn nữa, đến nay Mạnh Hàn mới chỉ là một ma pháp học đồ nho nhỏ. Về phương diện thực lực căn bản không thể tạo thành bất kỳ uy hiếp nào đối với Pháp Thánh Jerome. Nghĩ tới nghĩ lui, Pháp Thánh Jerome đều không có lý do phải cự tuyệt.
- Ngày mai tới đây, ta sẽ giúp ngươi làm thỏa đáng tất cả mọi chuyện.
Nếu đã thành lập quan hệ đồng minh, Pháp Thánh Jerome cũng không giấu diếm nữa:
- Tuy nhiên, nếu như ngươi muốn phương pháp tăng nhanh tốc độ khôi phục ma lực lên, vậy phải đi nói chuyện với lão già Reynold kia. Chúng ta bây giờ vẫn không có cách nào lay chuyển được chủ ý của hắn.
Mạnh Hàn đáp ứng một tiếng, cáo biệt Pháp Thánh Jerome, rời khỏi nghiệp đoàn ma pháp sư. Pháp Thánh Jerome tự mình đưa Mạnh Hàn ra bên ngoài. Điều này lại khiến những nhân viên công tác trong nghiệp đoàn kia đối với Mạnh Hàn lại một lần nhìn hắn với cặp mắt khác xưa.
- Khải Văn tiên sinh, ta nghĩ tiên sinh cần nhậm chức tại nghiệp đoàn ma pháp sư một thời gian.
Trong gian phòng tại lữ quán nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1430706/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.