Mạnh Hàn biết các nàng lo lắng cho mình, mỉm cười lắc đầu. Grace vàElyse đều không có thực lực cường hãn, nhưng Mạnh Hàn không hi vọng cácnàng có chuyện gì. Không thể phủ nhận được chính là, hai nàng đúng làthiên tài nội chính ngoại liên. Trên căn bản, dưới tình huống Mạnh Hànmặc kệ mọi chuyện xảy ra trong lãnh địa. Tất cả Hoàng Sa Thành đềuđang phát triển dưới sự khống chế có trình tự, hoàn toàn không phát sinh tình hình nào rời khỏi sự khống chế.
- Mọi chuyện trong lãnh địa chỉ cần một người là đủ rồi, đại nhân!
Grace đứng ở phía sau Elyse, đã nói một câu như vậy. Dường như từ lâu hainàng đã quyết định được, để Elyse phụ trách đi theo sát bên cạnh MạnhHàn. Grace nhẹ nhàng nói:
- Dẫn theo Elyse, bất cứ lúc nào đạinhân cũng có thể biết lãnh địa có chuyện gì xảy ra. Hơn nữa bất cứ lúcnào ngài cũng có thể nói cho ta biết lãnh địa cần làm cái gì0.
Hai nàng nói những lời này thật sự có chút điên cuồng. Cho dù là khôn khéonhư Mạnh Hàn, cũng nghe không hiểu rõ ý của các nàng là gì. Cái gì gọilà bất cứ lúc nào cũng có thể biết?
Nhìn vẻ mặt nghi hoặc củaMạnh Hàn, hai nàng đều ăn ý mỉm cười. sau đó, Grace xoay người rời khỏivăn phòng Mạnh Hàn. Elyse lại tiến lên một bước, đi tới phía sau MạnhHàn, nhẹ nhàng bắt đầu xoa bóp vai cho Mạnh Hàn, vừa nhỏ giọng hỏi:
- Đại nhân, bây giờ là buổi chiều trà, đại nhân muốn ăn chút gì không?
- Đến hai miếng bánh bơ nướng, một chén nước trái cây Ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1430698/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.