Chương trước
Chương sau
Tuy nhiên, ma pháp sư cườnghãn hơn nữa, dường như cũng không có cách nào kí được hơn mười nô lệ.Mạnh Hàn không thể không ra lệnh cho quân đội của mình xuất động.
Loại thời điểm này có thể bị cho là buôn bán nô lệ. Dường như cũng chỉcó một loại người. Đó chính là tù binh. Bất kể là mấy quốc gia xảy rachiến tranh, nhưng thông thường sau khi bắt được tù binh của đối phương, chờ đợi đối phương trả tiền chuộc, những người không có cách nào đượctrả tiền chuộc bị biến thành nô lệ. Nói như vậy, những nô lệ tù binh này đều vô cùng nguy hiểm.
- Mặt khác, thông báo với lão Tom một chút, bảo bọn họ phái ra một vài nhân thủ, hỗ trợ trông nom một chút.
Nhân số quá nhiều, Mạnh Hàn không thể không phòng. Áp vận nô lệ, còn cónăm ngàn lính đánh thuê và thành viên thương hội võ trang đầy đủ. Mộtkhi những gia hoả này có ý đồ xấu gì, Hoàng Sa Thành đúng là cái đượckhông đủ bù đắp cái mất. Phải đề phòng các nô lệ, đồng thời những giahoả này cũng không thể ngoại lệ.
Hiện tại Mạnh Hàn có chút hối hận, tại sao mình lại mua nhiều nô lệ nhưvậy. Sớm biết nô lệ khó dùng như vậy còn phải lo lắng hãi hùng, đánhchết Mạnh Hàn cũng sẽ không có ý nghĩ như vậy. Tuy nhiên, binh sĩ nô lệkhông tính vào trong nhân số của binh sĩ lãnh chúa. Đây mới là mục đíchchủ yếu nhất của Mạnh Hàn.
Một đoàn nô lệ được gậy và roi của người áp vận chăm sóc, khi còn cáchvòng ngoài của Hoàng Sa Thành mấy trăm mét, tất cả nô lệ đều bị yêucầu ngồi xuống, chờ đợi Mạnh Hàn tiếp nhận.
- May mà trên đường gặp được mấy chục thôn dân. Nếu không, đám nô lệnày dọc theo đường đi đã chết hơn một trăm người. Tổn thất quá lớn.
Nhìn thấy Mạnh Hàn tiếp nhận đội hình, trong lòng đầu mục áp vận thoángđộng. Dọc theo đường đi bởi vì rất nhiều nguyên nhân, đã chết hơn mộttrăm nô lệ. Bọn họ chụp được mấy chục thôn dân thế nào, chí ít có thểbù đắp không ít tổn thất.
Số lượng nô lệ cũng không phải tính tại thời điểm bắt đầu di chuyển, màtính xem khi đến Hoàng Sa Thành là bao nhiêu người. Điều Mạnh Hàn muốnchính là phải giao hoàng tại Hoàng Sa Thành. Cho nên, ắt phải được MạnhHàn tán thành, cuộc trao đổi này mới tính là thật sự hoàn thành. Nếukhông, cho dù Mạnh Hàn đã sớm thanh toán chi phí, hầu tước đại nhân cũng phải chịu trách nhiệm đòi lại số tiền hàng này về. Hiện tại trong Côngquốc, vẫn chưa có người nào dám lại thiếu nợ hầu tước đại nhân.
Trên người tất cả nô lệ đều có xiềng xích, cũng khó trách bọn họ khôngđi nhanh được. Có khả năng người áp vận cũng biết bọn họ nhiều người như vậy bất kể không có lực lượng vũ trang cũng là uy hiếp rất lớn. Cho nên người áp vận vô cùng lo lăng. Ngựa của mọi người đều đóng quân ở cáchxa Hoàng Sa Thành, chờ người của Mạnh Hàn tới kiểm kê từng con số nô lệ, cuối cùng một mình đầu mục áp vận mới có thể đi tới trước mặt Mạnh Hàn, hoàn thành vụ giao dịch này.
Một khi giao dịch vừa hoàn thành, đội ngũ áp vận cũng chỉ phái tiểu độikhoảng một trăm mười người, tiến vào Hoàng Sa Thành tiến hành tiếpnguyên vật liệu. Sau đó, thậm chí bọn họ không có mấy ham muốn dừng lại, nhanh chóng rời khỏi Hoàng Sa Thành. Tất cả hành động này đều biểu lộrất rõ ràng với Mạnh Hàn, bọn họ tuyệt đối không có ý tứ gì khác, chỉ là đơn thuần áp vận. Tất cả những động tác này đều vô cùng thuần thục.Dường như bọn họ đã từng làm những chuyện đó rất nhiều lần.
Điểm này có thể lý giải được. Dù sao phần lớn những cuộc buôn bán nô lệđều cần tới đội áp vận. Su khi bảo đảm chuyện làm ăn, những chuyện cóthể khiến cho người mua ngờ vực được giảm xuống càng ít càng tốt.
Hiện tại, điều Mạnh Hàn nên cảm thấy đau đầu chính là phải xử lý hơn năm ngàn nô lệ này như thế nào. Trên phương diện quản lý rất nhiều nhânthủ, Mạnh Hàn thậm chí còn không bằng Grace. Tuy nhiên, dù sao Mạnh Hàncòn có kiến thức kiếp trước. Rất nhanh hắn đã nghĩ ra một biện phápkhông tính là biện pháp được.
- Để đám nô lệ tự mình quản lý mình?
Grace cũng đang đau đầu. Sau khi nàng nghe thấy Mạnh Hàn nói vậy, không nhịn được kinh ngạc hỏi:
- Chỉ cần cho bọn họ cơ hội, nói không chừng bọn họ sẽ sẽ chạy trốn.
Không có ai lại cam tâm tình nguyện làm nô lệ. Chỉ cần có cơ hội, ai cũng ngóng trông sự tự do.
- Vậy chúng ta liền cho bọn họ một tự do hi vọng.
Trong tay Mạnh Hàn không có nhiều nhân thủ, không thể bị nhiều nô lệ như vậy ràng buộc tay chân:
- Để những đầy tớ kia tự mình đề cử ra năm mươi đội trưởng. Năm mươi đội trưởng này, sau một năm ta cho hắn thân phận tự do người trong Hoàng Sa Thành. Hơn nữa, đội trưởng có thể không cần tham dự các công tác thủcông, chỉ phụ trách quản lý nô lệ bên trong đội ngũ của mình. Có một cơhội có thể hợp pháp trở thành người tự do, ta tin tưởng những người nàynhất định sẽ nắm lấy.
- Nhưng, dù sao cũng là một mình đội trưởng phải trông coi một trămngười. Những người đầy tớ kia không có hy vọng trở thành người tự do,bọn họ vẫn sẽ không an tâm.
Elyse vẫn cảm thấy rất lo lắng, đưa ra vấn đề tương tự.
- Tất cả nô lệ, chỉ cần làm cho ta năm năm, ta sẽ cho phép bọn họ trở thành người tự do.
Mạnh Hàn cũng biết phải cho mọi người hi vọng. Chỉ có điều hắn vẫn phải đề phòng rắc rối có thể xảy ra:
- Nếu như như vậy vẫn có người muốn chạy trốn, vậy một đại đội một trămngười chia làm mười tiểu đội. Mỗi tiểu đội mười người ăn ở làm việc đềuchung một chỗ. Tiểu đội nào có một người chạy trốn, tất cả nô lệ trongtiểu đội đó đều bị xử quyết. Tin tưởng rất nhiều người sẽ vì tự do vàtính mạng của mình, chủ động trông giữ tốt người ở bên cạnh.
- Đại nhân!
Sau khi nghe Mạnh Hàn nói xong, Grace và Elyse cũng không khỏi đứng ngây người tại chỗ. Biện pháp của Mạnh Hàn dường như đã tạm thời giải quyếtvấn đề đang khiến các nàng bối rối. Hơn nữa còn mức độ tiết nhiệm nhânthủ của thành vệ đội lớn nhất. Thậm chí có khả năng tăng cao tính tíchcực của những nô lệ kia. Không thể không nói, đại nhân đúng là đại nhân, quả nhiên là khác với tất cả mọi người.
Rất nhiều nô lệ nhanh chóng thỏa mãn với cách thức quản lý này. Dưới hyvọng được trở thành người tự do, bọn họ an tâm đàng hoàng ở lại Hoàng Sa Thành, dự định ra sức làm việc cho Mạnh Hàn. Cho dù có như vậy, tronglòng một vài người vẫn có quỷ. Nhưng dưới sự theo dõi lẫn nhau, ngườichung quanh luôn giống như hổ đói rình mồi, khiến không ai dám rục ràrục rịch. Quá trình tiếp nhận của Hoàng Sa Thành vô cùng vững vàng.
Có nhóm người này, lãnh chúa phủ Nhà Trắng lập tức được tiến hành. Ngoài ra trong kế hoạch của Mạnh Hàn còn muốn thực hiện xây dựng khách sạncấp sao. Ban đầu Mạnh Hàn dự định xây dựng khách sạn trước tiên. Nhưngdo mọi người bên cạnh kể cả quản gia thị nữ kỵ sĩ thậm chí còn có KhảiVăn tiên sinh mãnh liệt kháng nghị, hạng mục Nhà Trắng được ưu tiên bắtđầu khởi công trước. Trái lại khách sạn trở thành làm nền.
Mỏ đá lại xuất hiện thân ảnh Mạnh Hàn. Loại đá lớn cứng rắn như vậy,cũng chỉ dưới sự giúp đỡ của Mạnh Hàn, mới có thể nhanh chóng khai thác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.