Không riêng gì Nhị điện hạnói như vậy, ngay cả Đại điện hạ cũng có suy nghĩ tương tự. Chỉ có điềuĐại điện hạ không trực tiếp nói thẳng ra, mà nhìn Nhị điện hạ giơ đầunói trước mà thôi.
- Không cam lòng cũng phải nhẫn nhịn.
Sắc mặt bệ hạ Đại Công vô cùng nghiêm túc:
- Đừng nghĩ tới chuyện vận dụng nhân thủ của mình đi giết Antonio. Không được động tới tên tiểu tử kia. Một khi nhân thủ của các ngươi động tớihắn bị người ta nắm lấy nhược điểm, đó chính là phá hoại quy tắc đầutiên của chúng ta. Lão Hầu tước sẽ có cớ, hiểu chưa?
Hiểu rõ thì hiểu rõ, nhưng có thể thấy được hai điện hạ sẽ không dễ dàng buông tha cho Mạnh Hàn như vậy được. Bọn họ không dám động tới hầu tước đại nhân. Nhưng một Tử tước nho nhỏ như Mạnh Hàn, chẳng lẽ còn khôngthể động tới sao?
- Hai người các ngươi không phải là người ngu. Cẩn thận suy nghĩ mộtchút đi. Người có thể khiến kim khố biến mất mà thần không biết quỷkhông hay, phải là cao thủ như thế nào? Trong lòng các ngươi hẳn đã nắmchắc.
Bệ hạ Đại Công nhìn thấy thần sắc của hai điện hạ đã biết được tronglòng bọn họ đang suy nghĩ gì. Lão Đại Công thở dài một tiếng, chỉ có thể khổ khẩu bà tâm giải thích cho bọn họ:
- Cao thủ như vậy, bất kể là thủ hạ của hầu tước hay thủ hạ của Antoniođều không phải là người hiện tại chúng ta có thể trêu chọc. Nếu nhưkhông muốn mất đi cái đầu của mình ngay trong lúc ngủ, ta nghĩ hẳn cácngươi biết phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1430592/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.