- Về điểm này ta đồng ý.
Lần này Y Phàm không hề phủ nhận sự thực trong lời nói của Mạnh Hàn:
- Ta đã qua thăm các nàng.
- Nói thật, Y Phàm tiên sinh, cho dù ngươi đã là Kiếm Thánh, thực lực rất cường đại, nhưng ta không thể không cảm thấy tiếc nuối. Y Phàm tiênsinh, cách làm trước đây của các ngươi thực sự là sai lầm.
Mạnh Hàn lại nhắc lại chuyện cũ. Tuy nhiên, lần này Y Phàm không phản ứng mạnh như lần trước nữa, chỉ lẳng lặng ngồi nghe.
- Các ngươi giết chóc không phân tốt xấu, ngoại trừ khiến những người hãm hại Tinh Linh càng thêm bí mật ra, đối với việc giải cứu người của tộccác ngươi không có nửa điểm lợi ích.
Mạnh Hàn tiếp tục tiến hànhthuyết giáo về vấn đề này. Trong lòng hắn không thể nói hết sự vui mừngcủa mình. Một Kiếm Thánh của Tinh Linh Tộc ngồi ở trước mặt mình bị huấn không ngước đầu lên được. Cảm giác này so với cảm giác chinh phục nắmgiữ một nô lệ Tinh Linh thực sự còn mãnh liệt hơn:
- Điều này cũng chính là nguyên nhân căn bản nhất khiến các ngươi lăn lộn nhiều năm như vậy cũng không thu hoạch được gì.”
- Trạng thái tinh thần của hai nàng không phải là rất tốt. Làm ngườibảo hộ và cùng tộc với các nàng, ta nghĩ, ngươi nên trò chuyện với cácnàng nhiều hơn, dùng ngôn ngữ Tinh Linh của các ngươi khiến các nàng tin tưởng, các nàng đã an toàn, sẽ không còn bị người ta xem là nô lệ nữa,cho các nàng đầy đủ cảm giác an toàn.
Sau khi giáo huấn xong,Mạnh Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1430570/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.