- Ah! Tử tước đại nhân, ngươi thật sự là một người cơ trí. Đúng, chỉ cần không có được chứng cớ.
Joseph duỗi một ngón tay ra đặt dọc trước mắt, chỉ Mạnh Hàn một cái, lại chỉ mình một cái:
- Đương nhiên, ta cũng không nói gì, ngươi cái gì cũng không có nghe được.
- Đương nhiên, các hạ, chúng ta vẫn đang thảo luận đặc sản của Hoàng Sa Thành, không phải sao?
Mạnh Hàn biết rõ nội dung bọn họ bàn quá phận thế nào, mặc dù là quy tácngầm trong giới quý tộc không thích hợp đặt lên mặt bàn.
- Ah, đặc sản, ta thích đặc sản ở đây.
Joseph lập tức đổi câu nói, bắt đầu bàn luận tơ lụa với Mạnh Hàn:
- Ngươi biết không? Tử tước đại nhân, ngươi biết đặc sản của ngươi bây giờ ở thủ đô công quốc bán được bao nhiêu tiền không?
- Nói thật, các hạ, ta cũng không phải rất rõ ràng, nhưng mà ta chỉ bántrao tay mà thôi, cũng chỉ có ít đồ như vậy, hy vọng đại nhân không nênghét bỏ.
Mạnh Hàn khách khí một câu, cười nói tự nhiên.
- Ta nghĩ bất luận kẻ nào cũng không ghét bỏ đặc sản nơi đây đâu.
Joseph vui vẻ tươi cười lên, nhìn qua Mạnh Hàn ưu nhã nói ra.
Grace đã nghe được ý bảo của Mạnh Hàn nên sớm chuẩn bị tốt một gương tơ lụa,những tơ lụa này có chừng hai mươi cân, mặc dù là Mạnh Hàn bán ra cũngcó giá ít nhất hai trăm kim tệ, nếu như đổi thành giá cả thủ đô như vậygiá trị đã vượt qua một ngàn miếng kim tệ.
Con mắt Joseph lúc này đã nheo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1430527/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.