Loại thẹn thùng này càng làm Grace thêm diễm lệ, ngay cả lãnh chúa đại nhân nhìn qua cũng phải thấtthần. Đối mặt ánh mắt lãnh chúa đại nhân như vậy thì Grace có cảm giácnhư mình đang trần truồng đứng trước mặt của Mạnh Hàn, càng thẹn thùngkhông chịu nổi, vội vội vàng vàng chạy trốn ra ngoài, cũng không dám đối mặt với ánh mắt của Mạnh Hàn.
Cười ha ha Mạnh Hàn tâm tình thập phần sáng sủa nhìn qua dong binh cônghội Bruce tiên sinh. Người gặp việc vui thì Mạnh Hàn tuyệt đối khôngngừng tươi cười nhìn khách nhân.
- Đại nhân!
Bruce cũng dùng lễ tiết tôn kính. Cơ hồ là Mạnh Hàn vừa quay về khôngđược một ngày thì Bruce đã đi tới Hoàng Sa Trấn, trong lúc đó nói khôngcó vấn đề thì đánh chết Mạnh Hàn cũng không tin.
- Bruce tiên sinh, tới nơi này có chuyện gì?
Mạnh Hàn cũng không có rất nhiều khách khí đi đường quanh co, trực tiếp hỏi ý đồ của đối phương.
- Đại nhân, dong binh công hội hy vọng đạt được hữu nghị với đại nhân.
Bruce cũng là nhân vật không thích quanh co, lập tức đem tư thái củamình hạ thấp xuống, dù sao với hắn mà nói muốn chỉ là đạt mục đích. Cóthể nói vài câu nhuyễn mà đạt được mục đích thì còn tốt hơn dùng mộtđám dong binh đánh tới đánh lui. Lưu lạc trong giới dong binh không ítthời gian, điểm nhận thức này vẫn phải có. Hắn cũng không phải là ngườitrẻ tuổi nóng tính không áp chế được.
- Dường như ta chưa từng cự tuyệt hữu nghị với dong binh công hội nha?
Mạnh Hàn trả lời cũng rất xảo diệu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1430516/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.