Trong nội tâm của tên đội trưởng chỉ có một ý niệm trong đầu, chuyệnnày phải cho người đi về báo cáo thành chủ, hỏi xem bản thân phải làmthế nào.
- Mở cửa!
Không có người trả lời, Mạnh Hàn cũngkhông nói thêm cái gì, chỉ trầm thấp kêu một tiếng, đám người phía saulúc này cũng rống to lên.
Tình cảm quần chúng xúc động ở phíadưới, vệ binh càng không dám mở cửa. Động tác của bọn họ giống như tùytùng tỏ vẻ bất mãn thay cho Mạnh Hàn. Trừ binh sĩ do Mạnh Hàn tự mìnhhuấn luyện ra vẫn đứng nguyên tại chỗ như bàn thạch, những tên hộ vệthương đoàn kia lúc này đã xuất ra binh khí giơ lên cao cao.
Xoát, Mạnh Hàn đưa tay lên cao thì toàn bộ âm thanh đều yên tĩnh lại giốngnhư không vùng chân không, yên tĩnh tới mức đáng sợ. Loại tình hình nàycàng làm cho đám vệ đội trên tường thành Bạo Phong Thành sợ hãi hơn.
- Gai đất! Gai đất! ... Gai đất!
Mạnh Hàn nhẹ nhàng hô hơn mười câu như thế, dưới ánh mắt kinh ngạc của đámngười trên tường thành và sau lung, mấy cây gai đất vừa thô vừa to từmặt đất dâng lên cao cao.
Xác thực mà nói đây không thể xem làgai đất, ngăn nắp giống như bậc thang vậy. Hơn nữa càng làm cho người ta kinh ngạc là những bậc thang này lớn nhỏ đều nhau chỉ có độ cao khônggiống nhau mà thôi. Bắt đầu từ chân của Mạnh Hàn thì bậc thang càng lêncàng cao, bậc thang này đủ cho người ta thoải mái bước lên.
Mọingười chỉ nhìn qua Mạnh Hàn trong tích tắc, trong miệng ngâm xướng mấycâu ma pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1430509/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.