Mạnh Hàn không nói gì, nhìn quét qua người chung quanh, sau đó phất phất tay:
- Không cho phép ai có thể rời khỏi tửu quán.
Vốn những dong binh xem náo nhiệt bị lãnh chúa đại nhân hô quát như vậy không có người nào dị nghị, phần phật kéo lui sạch sẽ. Trung niên nhân xem xét cảnh này cũng bảo người của mình rời đi, rất nhanh hiện trường chỉ còn lại mấy người Mạnh Hàn cùng với trung niên nhân và người trẻ tuổi kia.
- Rất đơn giản về sau chuyện của ta và thành chủ Bạo Phong Thành quý công hội chỉ cần không can thiệp là được.
Mạnh Hàn đưa ra yêu cầu này rất đơn giản, đơn giản đến dong binh công hội không cần làm cái gì, không nói chuyện mà phát tài là tốt rồi. Chuyện tốt như vậy dong binh công hội cũng chiếm đại tiện nghi.
Nhưng mà trung niên nhân nghe ra được Mạnh Hàn đưa ra yêu cầu như thế cũng lâm vào trầm tư. Mỏ đá là bọn họ tiếp nhận chỗ tốt từ thành chủ Bạo Phong Thành và liên hợp lợi ích, điều kiện chính là phải làm chỗ dựa cho thành chủ Bạo Phong Thành. Thế nhưng mà Mạnh Hàn vừa mới biểu hiện ra vài thứ, trừ vũ khí cường hãn còn có hai ma pháp, vấn đề này cần trung niên nhân cẩn thận châm chước.
- Tốt!
Cuối cùng nhất trung niên nhân cân nhắc liên tục, gật đầu đáp ừng đề nghị của Mạnh Hàn. Dong binh công hội mở phân hội ở Bạo Phong Thành cũng đã nói rõ thái độ, chuyện còn lại dù tỏ thái độ ra sao dong binh công hội cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1430490/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.