- Phế vật?
Francis khẽ giật mình, quay đầu nhìn qua tiểu thị nữma pháp xinh đẹp bên cạnh của mình, thấy nàng đang mỉm cười, cười khổnhìn qua cha của mình:
- Cha à, hắn là gia hỏa có thể thuấn phát ba cái ma pháp thuẫn đấy, người như vậy tại sao có thể là phế vật?
- Thuấn phát ma pháp?
Con mắt Hầu tước đại nhân sáng ngời, hô hấp cũng dồn dập hơn:
- Rốt cuộc là chuyện gì, nói rõ cho ta nghe nào.
Francis lần này trực tiếp gọi đội trưởng hộ vệ của mình đi vào trong phòng. Bảo cho hắn là người trong cuộc kể chuyện phát sinh lần đó. Rất nhanh độitrưởng hộ vệ xuất hiện trong thư phòng của Hầu tước đại nhân, đem tìnhcảnh lúc đó kể tỉ mỉ, cũng nói ra phán đoán của mình.
- Ngươi xác định đó là thuấn phát ma pháp?
Hầu tước đại nhân lần này đặt câu hỏi lại nhìn qua thị nữ xinh đẹp bênngười Francis, sắc mặt vô cùng nghiêm túc, không còn vui đùa như trướcnữa.
- Vâng, đại nhân.
Ma pháp sư xinh đẹp giờ phút này một chút cũng không có biểu lộ mị hoặc gì, thập phần cung kính, trả lời nhanh chóng.
- Ma pháp sủng vật có thể cách ma pháp sư bao xa?
Sau khi trầm ngâm một lát Hầu tước đại nhân đột nhiên hỏi một câu này.
- Không thể quá xa.
Ma pháp sư xinh đẹp không cách nào xác định được khoảng cách, chỉ có thểtrả lời như vậy. Ma pháp sủng vật của chính cô ta cũng ở trong xe khinàng và thiếu gia ở cùng một chỗ, người khác ngược lại không có nhìnthấy.
- Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1430453/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.