MạnhHàn nói lời này cũng làm Kiều cảm thấy buồn cười, nhưng làmà cũng khôngcó nghĩa là Kiều thật sự yên tâm với sức chiến đấu của những người kia,thời điểm phối hợp tận khả năng cho bọn đứng nhiều người cùng nhau, thời điểm cảnh giới như thế cũng có tác dụng hù dọa người khác.
- Để cho ta tới!
Mạnh Hàn nhìn ra lo lắng của Kiều, cũng nhìn ra ý đồ của hắn khi phân côngngười ta đảm nhiệm vị trí, đợi đến lúc Kiều làm xong tất cả Mạnh Hàn lúc này mới đi lên phía trước, vỗ nhè nhẹ vai của Kiều ý bảo hắn lui xuống.
Đối với động tác thân mật này của Mạnh Hàn thì Kiều Y vẫn có chút khôngquen lắm, có lẽ do nguyên nhân vào lúc nào cũng cảnh giác nên Mạnh Hànthật không có nhiều chú ý, hắn chỉ đứng trên tường thành xuất hiện trước mặt của mọi người.
- Các con dân của ta!
Mạnh Hàn lớntiếng ngửa đầu nhìn qua đám dân chúng phía dưới nói ra thân phận lãnhchúa của mình, sau khi lực chú ý của mọi người đều tập trung qua hắn thì Mạnh Hàn mới tiếp tục mở miệng.
- Các ngươi có người là ở nơiđây, có người vừa mới tới đây, có lẽ mọi người rất nhiều người cũngkhông biết sa đạo là những kẻ nào. Ta sẽ nói cho mọi người biết!
Mạnh Hàn lần đầu tiên tiến hành loại diễn thuyết trước khi chiến tranh này, cảm giác có chút hơi ngượng ngạo.
- Sa đạo là một đám cường đạo, còn là một đám sát nhân cuồng! Trong sa mạc gặp được sa đạo chỉ có hai con đường có thể đi!
Mạnh Hàn trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1430415/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.