Editor: Captainmeow26, Điệp Hạ Vô Ưu.
Lăng Vô Song lắc mình đuổi theo, tốc độ cực nhanh, phía sau chỉ để lại một chuỗi tàn ảnh, chỉ thở mấy hơi, đã đuổi tới nơi.
Quẹo qua một cái cửa, Lăng Vân Tích vẫn điên cuồng với tốc độ nhanh như bẻ gẫy một cành khô, chạy bỏ mạng, một loại khí tức theo sát phía sau, khiến sống lưng nàng ta không ngừng tê dại, tiếp theo, chính là chưởng phong của Lăng Vô Song bao phủ như thủy triều, phá không mà tới.
"Phốc....."
Bước chân đột ngột ngừng lại, Lăng Vân Tích ngẩng đầu phun ra một ngụm máu tươi, bị một chưởng đánh ngã về phía trước, thân thể mềm mại ra sức run rẩy, môi run cầm cập mở ra uy hiếp: "Lăng Vô Song, ngươi dám động vào ta, phụ thân ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, nhất định sẽ chém người thành trăm mảnh."
Lăng Vô Song cười gằn, không chút lay chuyển: "Không thử sao biết được."
Thân người nhảy lên giữa không trung, gập đầu gối cong lại, lấy thế "thái sơn áp đỉnh", đánh tới phía người nằm trên đất.
Chưởng, khủy tay, chân, hai chân, đầu gối, mỗi bộ phận trên thân thể, đều có thể trở thành vũ khí của Lăng Vô Song.
Lăng Vân Tích đặt tay lên ngực, tuyệt vọng nhắm hai mắt lại, đôi môi run rẩy, chết trong tay tên rác rưởi Lăng Vô Song kia, nàng ta thật sự thấy không cam lòng, không cam lòng!
"Người phương nào làm càn!"
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc đó, một tiếng quát to cùng một loại huyền khí nồng đậm từ đâu ào ạt đến, huyền khí màu vàng, phá không bắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song-vuong-phi-qua-kieu-ngao/107626/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.