Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

CHƯƠNG 24

Edit: Song Tử

Vào tháng tư hàng năm kinh thành có hai việc lớn, đầu tháng Đại Hội Bách Hoa sẽ kết thúc, còn một sự kiện khác là giải thi đấu Mã cầu* sẽ lập tức được cử hành.

*Mã cầu ( hay còn gọi là polo )



Hoa Thanh Vũ thoáng thất vọng bĩu môi, không tiếng động thở dài.

Kỳ thật Hoa Thanh Vũ rất thích chiếc gương lưu ly này, nàng nhớ hình như tỷ tỷ cũng có một cái, chẳng qua là không sáng như cái này, cũng không đẹp bằng.

Nếu Diêu Cảnh Hành có thể tặng cái này cho Đại tướng quân, thì nàng có thể thường xuyên lấy ra nhìn .

Trầm Ký Ngôn vẫn ở một bên quan sát Hoa Thanh Vũ, liếc mắt một cái đã nhìn ra tâm tư của nàng, vội hỏi : “Muội thích sao? Nếu muội thích ngày mai ta sẽ sai người mang đến cho muội, đúng lúc trong phủ của ta cũng có một chiếc gương lưu ly, còn lớn hơn so với cái này!”

Hoa Thanh Vũ lắc đầu, không chút do dự cự tuyệt nói: “Ta không cần.”

“Vì sao?” Trầm Ký Ngôn có chút bi thương, vội vàng hỏi: “Không phải muội rất muốn sao? Tại sao ta tặng lại không chịu chứ?”

Đúng là rất muốn, nhưng lại không thể muốn.

Đại tướng quân đã dạy nàng, cầm của cái gì hắn thì nàng sẽ phải hôn hắn một cái, không đáng..

Quần áo lần trước vẫn còn đây, sao có thể lại muốn đồ khác của hắn?

“Thổ Bao, huynh lại đây một chút.” Hoa Thanh Vũ vẫy tay với Trầm Ký Ngôn nói.

Chuyện xảy ra tiếp theo phát triển ra ngoài dự đoán của mọi người, cho dù bình tĩnh như Diêu Cảnh Hành cũng không nhịn được mở to hai mắt nhìn.

Chỉ thấy Trầm Ký Ngôn mới vừa đứng trước mặt Hoa Thanh Vũ, Tiểu Hoa lập tức nhón mũi chân, nhẹ nhàng hôn một cái lên mặt hắn.

Trầm Ký Ngôn trợn mắt há hốc mồm nhìn Hoa Thanh Vũ, thật lâu sau mới hồi phục lại tinh thần.

Tiểu Hoa vừa mới hôn hắn !

Hoa Thanh Vũ không hề nhận ra bầu không khí quỷ dị, nàng chỉ cảm thấy cảm giác hôn Thổ Bao là lạ, không giống khi hôn Mạnh đại công tử anh tuấn tiêu sái uy vũ bất phàm.

Nhưng mà Đại tướng quân đã nói như vậy, chắc là không sai!

Cho nên Hoa Thanh Vũ cười tủm tỉm nhìn về phía Mạnh Hoài Cẩn, giống như tranh công nói: “Mạnh đại công tử anh tuấn tiêu sái uy vũ bất phàm, ta làm được đúng không?”

Mới vừa nhìn thấy cảnh tượng Tiểu Hoa hôn Trầm Ký Ngôn, gương mặt Mạnh Hoài Cẩn đã xanh biếc như tàu lá chuối, nha đầu kia lại dám hôn nam nhân khác ở trước mặt bao người, lại thêm một lần nữa mở tiệm bán nón xanh cho hắn!

Nhưng bây giờ nhìn thấy Hoa Thanh Vũ cười híp mắt tranh công với mình, hắn mới biết mình sai ở đâu ..

Hoàn toàn là do hắn tự làm tự chịu, mua dây buộc mình, hại người hại mình!

Cái này gọi là thiên tác nghiệt bất khả vị*, tự làm bậy không thể sống!

*Thiên tác nghiệt bất khả vị:Nghĩa là giời làm tai vạ còn tu tỉnh để mà tránh được, nếu mình gây ra tai vạ thì mình làm mình chịu, chẳng có thể trốn tránh mà thoát chết được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.