Edit: Song Tử (LTTU156)
Mạnh Hoài Cẩn giận nàng. Hoa Thanh Vũ nhận thấy rất rõ ràng, buổi sáng mấy ngày hôm nay mỗi khi hầu hạ Đại tướng quân thay quần áo, hắn ngay cả đầu cũng không cúi xuống một chút, trực tiếp đi qua nàng, điều này làm cho Hoa Thanh Vũ cảm thấy có chút phiền muộn, bởi vì Mạnh Hoài Cẩn không đưa nàng đi chơi.
Tuy Hoa Thanh Vũ đã mười lăm tuổi, cũng là tiểu thư con nhà giàu, nhưng từ nhỏ đã được nuôi thả tự do, đã quen được tự do thoải mái, mặc dù đã đến tuổi này nhưng tính cách vẫn thích rong chơi như trước.
Hoa Thanh Vũ nhớ đến hồi còn ở nhà bình thường luôn tự chơi một mình, tuy rằng không có ai nói chuyện với nàng, nhưng mà nói chuyện một mình cũng có thể tìm được niềm vui. Nhưng ngây người ba tháng tại phủ Đại tướng quân, đã quen đi theo Mạnh Hoài Cẩn chơi đùa, bây giờ lại tiếp tục ngây ngô một mình cảm thấy rất nhàm chán, trước kia thích chơi với người có nhiều trò hay ho vì cảm thấy rất thú vị..
Hoa Thanh Vũ nằm úp sấp lên cái bàn đá trong sân, cảm thấy nếu còn buồn bực như vậy đầu của nàng sẽ nẩy mầm ..
“Đều do tên Đại tướng quân kia! Vô trách nhiệm!”
“Tiểu Hoa muội muội của ta, nàng vẫn đang nghĩ đến con lừa kia sao? Những lúc rảnh rỗi, nàng nên nghĩ đến Bông Cải ca ca của nàng nhiều một chút mới phải!”
Hoa Thanh Vũ vừa giương mắt nhìn, thì thấy một người phe phẩy cây quạt cố làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-nhi-hoa-gia-hy-su/3020092/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.