Edit: Song Tử (LTTU156)
“ Giật mình, ta đáng sợ như vậy sao?”
Hoa Thanh Vũ trợn to mắt nhìn Cửu Vương gia, tuy rằng dáng vẻ của hắn không anh tuấn như Mạnh Hoài Cẩn, nhưng so với Đại tướng quân thì có khí chất hơn nhiều, tỏa ra khí chất anh tuấn phi phàm khiến cho Hoa Thanh Vũ phiền lòng.
“Bái kiến cửu Vương gia.” Hoa Thanh Vũ cung kính thỉnh an Vương gia nói: “Không quấy rầy Vương gia ngắm trăng nữa, ta lập tức đi ngay.”
Thấy Hoa Thanh Vũ muốn chuồn đi, Vương gia gọi nàng lại hỏi: “Ngươi là nha hoàn của Hoài Cẩn?”
Hoa Thanh Vũ đành phải quay lại, thành thật cúi đầu đáp: “Vâng.”
“Tên gì?”
“Hoa Thanh Vũ.”
“Tại sao không dám nhìn bổn vương?”
“Không phải không dám nhìn..”
Trầm Ký Ngôn nở nụ cười, nhướng mày hỏi: “Không phải không dám?”
Đương nhiên là không muốn, nhìn rồi trong lòng sẽ buồn phiền!
“Vâng, vì Vương gia quá rực rỡ chói sáng!”
Trầm Ký Ngôn nhịn không được cười lạnh một tiếng, nghĩ thầm quả nhiên tiểu nha hoàn này cũng giống như những nữ nhân kia.
“Tại sao lại một mình đến đây nằm trên núi giả?” Trầm Ký Ngôn lại hỏi.
Câu này phải trả lời như thế nào đây, Hoa Thanh Vũ âm thầm bĩu môi xem thường, cũng không thể nói nàng mắng chủ tử của mình xong, lập tức bỏ chạy, sau đó lạc đường..
Nhìn vẻ mặt bối rối của Hoa Thanh Vũ, dường như Trầm Ký Ngôn nhớ tới cái gì đó, hắn cười cười thản nhiên ngồi lên núi giả, vỗ vỗ vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-nhi-hoa-gia-hy-su/3020084/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.