Đã ba ngày nay Hoa Thanh Vũ chưa có cái gì bỏ vào bụng, mấy ngày nay nàng đã thử đi tìm công việc, nhưng nàng yếu đuối như vậy, tìm việc ở đâu đây?
Không còn cách nào khác, Hoa Thanh Vũ đành phải đi đến bước cuối cùng, đó chính là bán mình! Hoa Thanh Vũ nghĩ, lần trước Thúy Hồng cũng có thể bán mình, hẳn là nàng cũng có thể chứ!
Nhưng mà rõ ràng là nàng đã đánh giá mình quá cao, cũng không biết có phải Hoa Thanh Vũ rất giống người vô hình không, hay là tại dáng vẻ bình thường, mà nàng đã quỳ ở trên đường vài canh giờ rồi lại không có ai hỏi thăm.
Cùng lúc đó ông trời giống như muốn chống lại nàng, cho nên trời bắt đầu mưa!
Hoa Thanh Vũ im lặng nhìn trời, chỉ muốn biết tại sao thiên hạ to lớn như vậy, nhưng một miếng đất cắm dùi nàng cũng không có, nàng đòi hỏi cũng không nhiều, nàng không cầu được cha mẹ yêu thương nâng niu ở trong lòng bàn tay giống như tỷ tỷ, nàng chỉ không muốn gả cho cái tên thiếu gia mắc bệnh lao có thể tắt thở bất cứ lúc nào, chỉ mong tìm được một người chồng diện mạo khó coi, tâm địa thiện lương, yên ổn sống cả đời mà thôi...
Hoa Thanh Vũ hai mắt đẫm lệ nhìn về phương xa, đúng lúc này nàng nhìn thấy một người đang chậm rãi đi về phía mình, chỉ tiếc hiện tại nàng đang chóng mặt nên không nhìn rõ diện mạo của người nọ.
“Ông trời người đang hiển linh sao?” Hoa Thanh Vũ lẩm bẩm: “Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-nhi-hoa-gia-hy-su/3020072/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.