Trong mấy người này, đại khái có thể xem Tiểu Xuyên Sơn và Thắng Ngọc Cường là người không hiểu nhất.
Cho nên bọn họ cũng nhìn đến kinh tâm động phách, khâm phục kính trọng nhất.
Người càng không rõ nội tình thì càng dễ say sưa, sùng bái, xuất thần.
Trong lần phục kích ám sát cự hiệp này, cũng có thể xem Thắng Ngọc Cường và Tiểu Xuyên Sơn là người không rõ nguyên nhân nhất.
Chỉ thị mà bọn họ nhận được là “giết chết Phương cự hiệp”.
Không có lý do, chỉ có mệnh lệnh.
Mà phương thức giết chết là, chỉ cần Đường Phi Ngư vừa ra tay, bọn họ cũng phải đồng thời xuất thủ.
Bất kể Đường Phi Ngư ra tay với ai, bọn họ cũng phải xuất thủ với người đó.
Bọn họ đương nhiên cho rằng, đã muốn ám sát Phương cự hiệp, vậy Đường Phi Ngư nhất định là ra tay với cự hiệp.
Điểm này không cần nghi ngờ.
Ai dè không phải.
Đường Phi Ngư lại ra tay với Phương Ứng Khán.
Tại khoảnh khắc đó, Tiểu Xuyên Sơn lập tức ngẩn ra, còn Thắng Ngọc Cường lại không hề do dự, chân đạp “Uyên Ương Hồ Điệp bộ”, tay phải phát ra Uyên Ương Kiêm Kiêm toa, tay trái đánh ra “Lưu Tinh Hồ Điệp quyền” tấn công Phương tiểu hầu gia.
Đó là một mệnh lệnh, Thắng Ngọc Cường chỉ có phục tùng.
Tiểu Xuyên Sơn thấy Thắng Ngọc Cường xuất thủ, hắn cũng đánh phải ra tay.
Hắn đã phát ra Xuyên Tâm thập tự qua của mình.
Bọn họ đương nhiên không muốn lấy mạng Phương Ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-dich-luan-anh-hung/3223865/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.