Hắc Quang Thượng Nhân quyết định không lùi.
Hắn xoay người ứng chiến.
Hắn làm như vậy không phải vì dũng cảm, mà là vì hắn giỏi nắm bắt thời cơ.
Bởi vì hắn biết nếu thu chiêu bay ngược, chưa chắc có thể tránh được mũi kiếm Kim Hồng, lỡ may tiểu hầu gia xuất thủ, hắn nhất định sẽ chết không toàn thây.
Huống hồ Mễ Thương Khung đã ra tay.
Chỉ cần người này chịu ra tay, cho dù Phương cự hiệp có năng lực lên trời xuống đất, chắc chắn cũng không thể đánh bại người này trong vài hiệp. Hơn nữa Phương cự hiệp đã mất hết thiên thời địa lợi nhân hòa, hươu chết về tay ai cũng còn chưa biết.
Hắn quyết định liều một phen.
Hơn nữa tại khoảnh khắc xoay người, hắn đã phát hiện ra sơ hở của Kim Hồng kiếm.
Không, bản thân Kim Hồng kiếm không có sơ hở, nhưng chủ nhân của kiếm lại có.
Một thức “Thiên Kinh Thạch Phá” của Kim Hồng này, kiếm thế sắc bén vô cùng, phá trừ phá vỡ, không tận không hư, đột ngột hiện lên trong màn đen, bức thẳng đến gần. Kiếm thế tuy sắc, kiếm khí càng mạnh, nhưng một kiếm này lại không có hậu kình. Chẳng những hậu kình không đủ trầm mạnh, còn có phần nhấp nhô bất định.
Chiêm Biệt Dã quyết định thừa sơ hở phản công, phản kích.
Đối phương cho rằng hắn muốn xoay người chạy trốn, lắc mình tránh đi, hắn lại lợi dụng tình thế vừa tiến vừa lùi, vừa quay người vừa biến chiêu, mạo hiểm vượt hiểm, nguy cơ cũng là thời cơ này để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-dich-luan-anh-hung/3223846/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.