🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Người chỉ có một cái mạng, nhiều nhất chỉ có thể chết một lần, không có chuyện chết vạn lần.

Cự hiệp bất đắc dĩ nói:

- Tiểu Khán đã giết người nào của Lão Tự Hiệu?

- Ôn Hoa Thiến.

Ôn Nhâm Bình lạnh lùng nói ra ba chữ này.

Phương cự hiệp nghe vậy lại kinh ngạc.

- “Không có người trước, chỉ có độc này”?

Lão Tự Hiệu có bốn chi nhánh, do mười cao thủ Ôn phái chủ trì đại cục, người trong võ lâm tôn xưng bọn họ là “Thập Toàn Thập Mỹ”. Mười đại cao thủ này, chẳng những thủ pháp dùng độc khiến người ta kinh hãi, mà võ công địa vị cũng có thành tựu phi phàm.

“Không có người trước, chỉ có độc này” Ôn Hoa Thiến là một trong số đó, hơn nữa còn là một người vô cùng xuất sắc.

Cái tên Ôn Hoa Thiến giống như nữ nhân, nhưng y lại là một nam tử.

Một đại trượng phu hùng dũng oai vệ.

Y thông hiểu toàn bộ thủ pháp dùng độc từ xưa đến nay, kể cả các loại chỉ nghe tên mà không biết phương thức, hay không biết phương thức cũng không biết tên mà chỉ biết có loại độc này. Người có thể tập hợp sở trường dùng độc của các nhà các phái ngày xưa, quả thật chỉ có một mình Ôn Hoa Thiến.

Nhưng y lại chết bởi tay Phương Ứng Khán.

- Không chỉ có y.

Ôn Nhâm Bình vẫn oán hận:

- Còn có Ôn Kiếm Nhân.

Trong lòng Phương cự hiệp trầm xuống.

- Là vị kia “không có người sau, không có phân nhánh”, “Độc Tiếu Tiên” Ôn Kiếm Nhân?

E rằng lần này đã kết thù

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-dich-luan-anh-hung/129211/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thiên Hạ Vô Địch [Luận Anh Hùng]
Chương 11: Đại hiệp chém chết nào có sợ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.