Sắp đến Trung thu nên hoàng cung tất bật chuẩn bị nguyên liệu để làm bánh dâng lên hoàng thượng. Một vài nơi được trang trí bởi đèn lồng cổ truyền chỉ đợi đến ngày thắp sáng cả hoàng cung. Di Ninh rảo bước trên hành lang, mắt thì luôn ngắm nhìn mọi vật xung quanh nàng. Kể ra sự kiện này đối với nàng cũng có chút lạ lẫm, người trung nguyên cũng thật quan trọng đến ngày lễ này. Phía xa xa có vài tiểu hài tử trên tay cầm những chiếc đèn lồng đầy đủ hình dạng với màu sắc khác nhau vui đùa. Di Ninh tiến lại gần chúng, bọn chúng lại sợ hãi lùi ra phía sau. Nàng ngồi xuống ngang tầm với bọn nhỏ, chỉ tay vào chiếc lồng đèn trên tay chúng nói: “Cái này…”. Lũ nhỏ thấy Di Ninh chú ý đến chiếc đèn của mình, sợ nàng sẽ cướp lấy nên giấu chúng ra phía sau lưng. Di Ninh thấy thế bèn xua tay: “Đừng sợ ta không phải người xấu, ta không lấy lồng đèn của các ngươi”. Lũ nhỏ nghe thế bèn tin lời Di Ninh thôi không giấu lồng đèn nữa. Di Ninh lại dể khiến người ta tin tưởng đến thế.
"Ca ca thích cái này?". Một tiểu tử đưa lên chiếc lồng đèn của mình rồi hỏi nàng.
"Phải trông chúng rất đẹp mắt". Nàng cười gật đầu với bọn chúng.
Tên tiểu hài tử đó chìa chiếc đèn trước mặt và nói: "Vậy tặng ca ca nhưng phải chơi với bọn ta."
Di Ninh gật đầu nhận lấy chiếc đèn. Tên tiểu hài tử bắt nàng làm ngựa rồi leo lên vai nàng ngồi chiễm chệ. Di Ninh cầm chắc hai chân của đứa trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vi-nguoi-ma-tich-mich/1659726/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.