Lúc ra ngoài, Ngụy Lễ Quần bế Vương Mộng Khuê trên lưng nằm phía sau xe xong, sau đó Lâm Thiển Hạ cũng theo anh ngồi vào ghế lái phụ.
“Chồng em đâu?” Vững vàng lái xe vào đường, Ngụy Lễ Quần mắt nhìn phía trước, hỏi.
“Tân binh trong đơn vị đánh lộn, anh ấy đi xử lý.” Có thể bình an vô sự từ Hoàng Triều đi ra, Lâm Thiển Hạ chợt hiểu cảm giác giấc mơ. Cô nhìn xuống di động, diễnn đànn lê quý đônn mới phát hiện thì ra mới 10 phút trôi qua, mà vừa rôi cô thấy giống như một thế kỷ dài dằng dặc trôi qua , bây giờ nghĩ lại vẫn còn hơi sợ hãi.
“Lá gan lớn thật, một mình chạy tới chỗ này?” Ngụy Lễ Quần thầm nghĩ chẳng trách, nếu không Tập Vi Lương quản lý chặt chẽ. Làm sao có thể cho phép cô vợ bảo bối nhà anh một mình ra ngoài chứ? “Cô gái này, là bạn thân của em?”
“Ừ, bạn thân nhất.” Lâm Thiển Hạ nói hai chữ “thân nhất” cực kỳ trịnh trọng. Cô hi vọng Ngụy Lễ Quần không hiểu lầm mình, dù sao con gái tới chỗ như thế vốn cũng không thích hợp, nhất là người đã kết hôn như cô. “Gần đây cô ấy mới tìm được công việc ở công ty thương mại, có lẽ chưa trải qua nhiều nên. . . . . .” Lâm Thiển Hạ lqd nói không được nữa, chỉ có thể than thở trong lòng. Cô quay đầu hung hăng trừng mắt Vương Mộng Khuê đang ngủ bất tỉnh nhân sự, thầm nghĩ đợi cô tỉnh nhất định phải mắng chửi một trận cô nhớ đời.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vi-luong/3266003/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.