Trong phòng tắm nước chảy ào ào, Tập Vi Lương sững sờ nhìn thân thể trần trụi mơ hồ của mình ở trong gương qua làn hơi nước, cơ thể dường như không hề nhúc nhích.
Cha mẹ qua đời nhiều năm như vậy tới tận bây giờ, đây là lần đầu tiên anh cảm thấy "sợ hãi".
Cô gái đó nói với anh, Vi Lương, anh còn nhớ lần đầu tiên của chúng ta không? Anh có biết sau này em đã mang thai con của chúng ta không?
Anh nghe xong cả người ngẩn ngơ, anh thật sự không nhớ những điều cô ấy nói.
Cô gái đó còn nói, Tập Vi Lương, anh đúng là lòng dạ độc ác, sao anh có thể quên em? Anh có lqd biết là em chờ anh đã phí hoài mười năm tuổi xuân hay không? Anh có biết cho dù em ở nước ngoài gặp mặt rất nhiều đàn ông nhưng trong lòng vẫn chỉ nhớ anh hay không? Em sau khi về nước rất khó khăn mới tìm được anh… anh đã yêu người phụ nữ khác, anh làm như vậy không thấy có lỗi với em sao? Em đợi anh suốt 14 năm, anh lại quên mất em không còn chút ký ức. Anh có hiểu thanh xuân rất quan trọng phụ nữ hay không! !
Nói xong những lời này cô khóc như xé lòng. Kỷ niệm thời niên thiếu từ xa xôi ùa về não Tập Vi Lương như tia chớp.
Đúng, cô gái này là bóng hình thiếu nữ xinh đẹp mơ hồ từng thường xuyên quanh quẩn trong đầu Tập Vi Lương. Hôm nay anh cuối cùng cũng thấy rõ ngũ quan của cô một lần nữa, lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vi-luong/3265990/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.