Có thể bắt được tên trộm thì người vui nhất không phải là Vương Mộng Khuê, cũng không phải là Lâm Thiển Hạ mà là Nguyễn Đình và Diêu Dương.
Hai người họ nhanh chóng chạy tới gặp lãnh đạo trường, khí thế hừng hực và “đầy lòng căm phẫn” mà chỉ vào Vương Dĩnh đang quỳ dưới đất, trợn mắt nói: "Chủ nhiệm, cô ta lấy của bọn em tổng cộng 900 đồng, bọn em muốn được bổi thường!!"
"Các cậu có tư cách gì mà đòi Vương Dĩnh bồi thường?"
Không đợi mọi người kịp phản ứng, Lâm Thiển Hạ đột nhiên xuất hiện, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn ánh lên vẻ lạnh nhạt.
Tối hôm qua cô nhận được tin nhắn của Vương Mộng Khuê mới biết thì ra kẻ ăn trộm là Vương Dĩnh.
Mặc dù trước khi bắt được ăn trộm, Lâm Thiển Hạ vẫn luôn hận hắn thấu xương. Bởi vì hắn cho nên mấy đêm liên tục cô đều gặp ác mộng. Nhưng sau khi biết ăn trộm chính là Vương Dĩnh, Lâm Thiển Hạ đối với cô lại thấy đau lòng nhiều hơn.
Lâm Thiển Hạ vẫn luôn coi trọng Vương Dĩnh. Vì quan hệ với Vương Mộng Khuê nên cô và Vương Dĩnh cũng coi như quen biết, cũng biết đại khái hoàn cảnh của cô ấy. Nhưng có lẽ vì cô không khôn khéo nên mọi người mặc dù đều biết hoàn cảnh khó khăn của cô nhưng không ai chịu bỏ phiếu cho cô được học bổng.
Cô ấy chính là bị những người có tiền chèn ép. Cô ấy không giống với những người vì muốn có học bổng mà đi mua phiếu. Nhưng nếu không như vậy thì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vi-luong/3265983/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.