"Cha, mẹ… ha ha, cha mẹ biết…" Lâm Thiển Hạ chỉ Tập Vi Lương, xấu hổ không dám nhìn cha mẹ giới thiệu anh, chỉ có thể đỏ mặt cười khan nói.
Lâm Đông Quan và Trần Cố Cần trợn to hai mắt nhìn anh một cái, sau đó không hẹn mà ánh mắt cùng chuyển sang nhìn con gái mình đang đứng bên cạnh, như không quen Tập Vi Lương, trong mắt đầy kinh ngạc và bàng hoàng.
Tập Vi Lương luôn bình tĩnh ung dung, Thái Sơn có sập trên đầu mặt vẫn không biến sắc, người ở phía sau lại cực kỳ căng thẳng tim trong ngực nhảy loạn.
"Bá phụ, bá mẫu tốt." Anh bị ánh mắt sắc bén của cha vợ và mẹ vợ trừng có chút lo sợ, ngay tiếp theo nở nụ cười gượng gạo.
"Thàng nhóc… Cháu lần này tới cũng là vì mua trứng gà và rau hả?" Trần Cố Cần khó có thể tin, như cũ ôm hi vọng tất cả đều là mình suy nghĩ nhiều.
Bà chưa từng nghĩ rằng con gái duy nhất của bà cô - Lâm Thiển Hạ và Tập Vi Lương hơn mười tuổi có gì liên quan…
"…" Lâm Thiển Hạ lúng túng.
"…" Tập Vi Lương trong lòng lặng lẽ rơi lệ. Xem ra, cha mẹ vợ rất không chào đón mình.
"Khụ khụ…" Lâm Đông Quan là đàn ông chưa có gió to sóng lớn nào chưa trải qua đương nhiên so với Trần Cố Cần bà chủ gia đình phải bình tĩnh hơn, ông hắng giọng, tức giận bừng bừng nói: "Đi vào nhà nói!"
Tập Vi Lương ngoan ngoãn đi theo sau Lâm Thiển Hạ vào. Anh nhẹ nhàng đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vi-luong/3265974/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.