Kể từ buổi tối Lâm Thiển Hạ từ chối yêu cầu của Thiệu Lạc Nghiêu, Thiệu Hoa Trạch cũng không sang nhà họ Lâm, ngược lại hai ông bà Thiệu thường dắt cháu trai bảo bối của họ sang nhà họ Lâm.
Thiệu Lạc Nghiêu rất thích Lâm Thiển Hạ, vừa đến cửa nhà họ Lâm đã kêu lên "Chị ơi, chị ơi" muốn theo Lâm Thiển Hạ ra ngoài chơi.
Lâm Đông Quan cùng Thiệu Phụ Hạ đánh cờ, thỉnh thoảng hàn huyên một chút về tin tức thời sự quốc tế ví dụ như "đảo Điếu Ngư", hay "Hôm nay ai đó dũng cảm cứu người phụ nữ rơi xuống biển, được bầu vào danh sách người tốt việc tốt của Trung Quốc" thỉnh thoảng đề cập đến tới những l1q2d tiêu điểm của xã hội; còn Trần Cố Cần cùng mẹ Thiệu, hai người phụ nữ trung niên dĩ nhiên là nhà họ Đông dài nhà họ Tây ngắn, vì vậy Lâm Thiển Hạ không thể nào từ chối nhiệm vụ chăm sóc thằng bé.
Bây giờ, Lâm Thiển Hạ đang chân không ngồi trên sàn nhà gạch men sứ màu trắng cùng bạn nhỏ Thiệu Lạc Nghiêu chơi cờ cá ngựa.
"Một, hai, ba, bốn…" Thiệu Lạc Nghiêu đổ được con số sáu, những ngón tay nhỏ nhắn cầm con cờ màu hồng nghiêm túc đếm bước đi.
Lâm Thiển Hạ chán nản nhìn chằm chằm con cờ trong tay Thiệu Lạc Nghiêu, thật ra cô muốn nói cho thằng bé biết, rất khó khăn mới ném được con số 6, trước tiên nên lấy quân chưa được đi để đi trước.
Nhưng tâm trạng cô không tốt, vì vậy không muốn mở miệng nói chuyện.
Đây là ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vi-luong/3265962/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.