Đêm hôm ấy là một giấc không mộng không mị, chỉ thấy trong lòng ấm áp ngọt ngào. Buổi sớm mai vừa đến, cả hai tiếp tục đánh ngựa lên đường đến núi Đô Cốc, thuộc trấn Chi Tô. Trấn Chi Tô núi non bát ngát, tìm ra Đô Cốc sơn quả thật là rất khó.
Hắn và y sớm đã dừng chân tại địa phận Chi Tô. Trước mắt là đồi núi trùng trùng điệp điệp, sông ngòi chẵn chịt mênh mông. Quả thật quá hùng vĩ!
Tuy cảnh vật rất đẹp, nhưng để tìm ra Uyển phi chắc hẳn là không dễ. Đoạn Trường Kiệt và y dắt ngựa đi song song, vừa hay gặp một tiên sinh đang cày cấy ruộng đồng.
Triệu Dương dừng lại, hỏi : "Vị tiên sinh kia, cho ta hỏi một chút, ngươi có biết núi Đô Cốc nằm ở đâu hay không?"
Tên làm đồng vất vả chùi mồ hôi trên trán, đáp : "Ta không biết."
Hắn và y nhìn nhau, thở dài rồi lại tiếp tục đánh ngựa tiến về phía trước. Bất quá, đi cả nửa ngày trời cũng chẳng kiếm được một chút thông tin gì, vị trí hay đặc điểm của núi Đô Cốc cũng chẳng biết, hành trình trước mắt càng gian nan.
Thấy trời nắng nóng, cộng thêm đã sớm đến trưa. Hắn dẫn y đến một quán ăn ven đường, kêu vài món rồi ăn uống no say. Xong xuôi thì tính tiền và chuẩn bị lên đường. Bất quá, vừa đến chỗ xe ngựa, cả hai đã thấy bóng dáng của mấy tên thanh niên kì lạ núp ở góc khuất.
Tiếng xì xầm to nhỏ của đám người lạ mặt vang lên : "Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-va-my-nhan-tram-deu-muon-/3651627/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.