Đoạn Trường Kiệt mạnh mẽ nắm tay y, cùng nhau chạy đi trước ánh mắt khó tả của thái úy Đỗ Lâm.
Trong ánh nắng rực rỡ, tia sáng hắt lên vạt áo làm màu sắc trang phục thêm kiêu sa tráng lệ. Tô điểm cho hai bóng hình tựa như hòa lên một, đẹp đến tuyệt thế.
Hắn cột tóc đuôi ngựa, mái tóc đen dày tung bay trong gió ấm, vô tình khắc hoạ nơi trái tim y một bóng hình mạnh mẽ của ngày hạ chói chan.
Triệu Dương mặc y phục có tay áo rộng màu đỏ, nổi bật trên làn da trắng hồng không tì vết, đẹp đến áng vân trên trời cũng phải thẹn thùng.
Lý Tử Đàm ngoáy đầu nhìn hai người một lớn một nhỏ nắm tay nhau chạy đi, cậu muốn lên tiếng ngăn cản, song lại bị cái lắc đầu của Tuệ Thiên Hương làm cho đình trệ.
Hai người từ nắm tay đến sóng vai song song bước đi. Triệu Dương đứng dưới ánh nắng chói chan, nhíu mày vì cái nắng làm rát da rát thịt. Bỗng, từ đâu trên đầu y xuất hiện một chiếc nón hình tròn, vải lụa phất phơ.
Y ngơ ngác nhìn hắn, chỉ thấy hắn cười cười. Triệu Dương cũng không nói gì, miễn sao che nắng là được.
Đi đi một hồi, y thấy trước mắt là phố chợ phồn thịnh tấp nập, vải lụa trên các mái nhà phấp phới trong gió. Cái nắng hạ vốn gay gắt, nay lại trở nên dịu nhẹ một chút. Triệu Dương tròn mặt nhìn bảng hiệu của từng của hàng, tiệm may vá, ăn uống hay khách điếm đều có đủ.
Người người nhà nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-va-my-nhan-tram-deu-muon-/3646947/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.