Trời vừa hửng sáng. Triệu Dương mặc bộ trang phục tối giản màu trắng, tóc búi nhẹ nhàng, mắt sáng môi hồng bước lên kiệu. Bên trong kiệu khá rộng, có cả ấm trà, kệ nhỏ đựng sách. Bầu trời Nam Huyền hôm nay thoáng đãng, trong lành sắc nắng ngày xuân.
Y ngồi một lúc cũng tròn trĩnh một canh giờ. Có chút buồn chán mà vén rèm cửa nhìn ra bên ngoài. Trong chuyến đi này, Triệu Dương có hóa trang một chút, làm cho vẻ đẹp giảm đi không ít, nhưng cũng không sao giấu được khí khái bất phàm trong đáy mắt.
Kinh thành Huyền Quốc là Thiên kinh, mát mẻ và tràn đầy sức sống.
Y vừa mở rèm cửa, đã thấy Chu Diệp Phong cùng Lý Tử Đàm cưỡi ngựa đi song song, cãi cọ chí chóe, nhìn ngứa hết cả mắt.
Chu Diệp Phong làm bộ nham hiểm, hai chân mày nhíu chặt đến mức tựa như có thể kẹp chết một con ruồi : “Ngươi còn kiếm chuyện với ta, ta không chắc đêm tối có quăng ngươi xuống hồ hay không.”
Lý Tử Đàm xụ mặt cau có, không chịu thua nói :“Hừ, là ai kiếm chuyện với ai? Nếu ngươi dám làm vậy, ta sẽ bỏ đói ngươi, cho ngươi mỗi bửa đều không có phần ăn.”
“Ha, thế thì ta sẽ cướp phần ăn của ngươi, để xem ngươi có tranh lại ta không?”
“Ngươi...”
Triệu Dương day day trán, to miệng quát : “Các ngươi im hết cho ta.”
Hai người bọn họ vừa nãy còn cãi nhau như chó với mèo, chớp mắt một cái liền nín bặt. Triệu Dương hết có tâm tình ngồi không uống trà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-va-my-nhan-tram-deu-muon-/3646930/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.