Lợi dụng cơ hội này, Cao Viễn ngay lập tức đưa tay lên miệng làm động tác huýt sáo. Thiên lý mã nghe thấy ám hiệu liền hí vang một tiếng rồi tức tốc chạy đến như bay. Cao Viễn biết thời cơ đã tới, hắn hành động lưu loát không một chút dư thừa nhanh chóng leo lên lưng ngựa hòng tẩu thoát. Tư Đình thấy vậy liền vội vã cưỡi ngựa đuổi theo sau, nhưng tốc độ xa xa vẫn không bì kịp. Không cam lòng để kẻ địch chạy thoát ngay trước tầm mắt mình, tức khắc Tư Đình liền rút một mũi tên, dùng lực kéo căng dây cung nhắm thẳng về phía trước hạ tiễn.
- Rít!
Mũi tên bay trong không khí phát ra tiếng kêu thanh thúy, mạnh mẽ cắm phập vào lưng Cao Viễn. Trong bóng đêm, Tư Đình chỉ thấy hắn ta đau đớn nhoài người về phía trước rồi thoắt ẩn biến mất.
- Khốn kiếp!
Tư Đình tức giận gằn lên một tiếng, trực tiếp ném mạnh cung tên xuống đất như muốn trút hết nỗi uất kết(1) trong lòng. Cái lưới ngày hôm nay được dệt thành từ xương máu của hàng vạn binh sĩ An Hòa quốc. Hơn thế nữa để có thể khiến cho Cao Viễn lơ là, mất cảnh giác mà rơi vào bẫy, Lưu Tịnh Thi đã phải kham nhẫn, khó khăn hạ một quyết định đến cả bậc trượng phu cũng phải ngưỡng vọng thầm than. Đó chính là hi sinh thiểu số để đổi lấy đại cuộc! Ấy vậy mà lần này hắn lại để Cao Viễn thoát thân, một hành động chẳng khác nào thả hổ về rừng. Tư Đình chỉ có thể phẫn nộ siết chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-ky-nu/2819454/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.