Dương Nguyên Khánh rời khỏi lều Khả Đôn, ở cửa lều lớn đã không còn thấy bóng dáng tỷ muội A Nỗ Lệ. Dương Nguyên Khánh không hề để ý, hắn đang suy xét có nên đem chuyện này nói cho Trưởng Tôn Thịnh hay không. Cuối cùng công chúa Nghĩa Thành không muốn cho Trưởng Tôn Thịnh biết, nhưng lý trí mách bảo Dương Nguyên Khánh, Trưởng Tôn Thịnh là người có kinh nghiệm, càng hiểu rõ giải quyết những chuyện này như thế nào. Hơn nữa hắn là sứ Đột Quyết, toàn quyền phụ trách mối quan hệ giữa vương triều Tùy và Đột Quyết, an nguy của công chúa cũng là trách nhiệm của hắn. 
- Dương tướng quân! 
Có người ở phía sau gọi hắn, là giọng con gái, Dương Nguyên Khánh quay đầu lại, chỉ thấy A Đóa Tư cưỡi ngựa đuổi theo hắn. Dương Nguyên Khánh bèn thả cho ngựa chạy chậm lại, một lát sau A Đóa Tư chạy như bay đến bên cạnh hắn. 
- Sao ngươi đã đi rồi? 
- Tiếp kiến Khả Đôn xong rồi, ta còn có thể đi đây được? 
Dương Nguyên Khánh khẽ cười nói: 
- Muốn chào hỏi ngươi nhưng lại không gặp. 
- Ta vẫn ở ngoài chờ ngươi mà! Vừa rồi ta…. 
A Đóa Tư mặt đỏ lên, vội vàng chuyển đề tài. 
- Thôi đi, chúng ta không nói chuyện đó nứa, ta có chuyện muốn nhờ ngươi giúp đỡ. 
- Ngươi nói đi, chuyện gì? 
A Đóa Tư tuy rằng không to lớn nhưng mắt lại to, nàng lấy từ trong túi da ngựa một viên ngọc bích màu xanh to bằng quả hạnh đào. Dưới ánh nắng mặt trời rạng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-kieu-hung/2281024/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.