Xe ngựa dừng trước cửa phủ, Dương Nguyên Khánh nhảy xuống khỏi xe, nhanh chân đi lên phía trước,
- Tô Liệt, là ngươi sao?
Tiểu tướng đứng ở cửa đợi chính là Tô Liệt. Y xoay người xuống ngựa, chắp tay về phía Dương Nguyên Khánh, nói:
- Dương tướng quân, ta muốn cùng tướng quân đi thành Đại Lợi!
- Ngươi muốn tòng quân sao?
Dương Nguyên Khánh hỏi.
- Đúng vậy!
Trầm ngâm một lát, Dương Nguyên Khánh lại hỏi:
- Phụ thân ngươi đồng ý không?
Tô Liệt cúi đầu, nhìn chằm chằm xuống mặt đất, lúc lâu sau, mới chậm rãi nói:
- Ta đã xa nhà từ năm 12 tuổi, du ngoạn khắp nơi trong thiên hạ, phụ thân ta chưa từng hỏi qua.
- Nhưng ngươi đi thành Đại Lợi thì khác, ngươi có thể vì thế mà mất mạng…
- Nam nhi nếu chết trận trên sa trường cũng là chết có ý nghĩa.
- Không! Ngươi nghe ta nói hết.
Dương Nguyên Khánh dừng câu mở đầu,
- Tòng quân và du ngoạn khác nhau. Một khi ngươi gia nhập quân đội, ngươi sẽ không còn tự do, thậm chí cả đời ngươi sẽ trôi qua trong biên trại vùng biên giới. Nếu có một ngày ngươi cảm thấy phiền chán, ngươi muốn rời khỏi quân đội, vậy thì ngươi sẽ gặp phải vận rủi bị xử phạt là kẻ đào ngũ, sự khổ sở của một binh sĩ không phải ngươi có thể tưởng tượng được. Ngươi đi thành Đại Lợi du ngoạn, thân là chủ, ta hoan nghênh, ngươi ở lại đó một hai năm không vấn đề gì. Nhưng ngươi đi tòng quân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-kieu-hung/2280968/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.