- Tướng quân! Bên này.
Qua sông Hoàng Hà không lâu, một gã binh sĩ liền phát hiện tình hình. Dương Nguyên Khánh giục ngựa tiến lên, xa xa trong bụi cỏ hoang liền thấy có một xác ngựa ngã lăn trên mặt đất, trên mình ngựa cắm bảy tám mũi tên. Những mũi tên này được làm rất sơ sài, dài ngắn không đồng nhất. Dựa vào kinh nghiệm, Dương Nguyên Khánh liếc mắt một cái liền nhận ra, đây là mũi tên của người Thiết Lặc. Mũi tên của người Đột Quyết được làm tuy rằng cũng không đẹp, nhưng hai năm gần đây đã bắt đầu được sản xuất hàng loạt, ít nhất các mũi tên đều đều đặn.
Cách chiến mã hai trượng là một xác người nằm trên mặt đất, ngửa mặt lên trời, trên người cũng có mấy mũi tên như vậy. Áo giáp đã bị lột đi, chỉ mặc áo lót mỏng manh, chân đi giày lính, chứng tỏ đây là một binh sĩ quân Tùy.
Một gã Hỏa trưởng ngồi xổm bên cạnh y từ từ đặt đầu y xuống, đau đớn xót xa nói:
- Tên anh ta là Quách Bệnh, là huynh đệ của chúng tôi, chủ tướng phòng thủ lệnh cho anh ta tới huyện Vĩnh Phong truyền tin.
Lòng Dương Nguyên Khánh trầm xuống. Nói như vậy, quân phòng thử ở huyện Vĩnh Phong sẽ không thể tới tiếp ứng cho hắn, vẫn còn hơn ba trăm dặm.
- Anh ta đã chết được bao lâu rồi?
Dương Nguyên Khánh lại hỏi.
- Xem ra nhiều nhất là hơn một canh giờ rồi.
Dương Nguyên Khánh quất mạnh một roi vào chiến mã, phóng đi lên một gò đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-kieu-hung/2280801/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.