Vào rừng sâu chưa tới 2 dặm Dương Nguyên Khánh đã ghi được kỷ lục, săn được một con lợn rừng đang trưởng thành hơn 250 cân. Khi đám thuộc hạ mang con lợn về doanh trướng, trong doanh trướng rầm rộ cả lên, mười mấy thiếu nữ đều vây tới xem con lợn rừng này, xúm lại thì thầm to nhỏ.
Tuy nói là xem lợn rừng nhưng ánh mắt các thiếu nữ đều không ai bảo ai nhìn sang Dương Nguyên Khánh và Bùi Mẫn Thu, bọn họ đều nhạy cảm nhận thức được điều gì đó?
Từ xa Bùi Mẫn Thu nhìn thấy Hỉ Nhi đi ra một lát rồi lại quay vào, vẻ mặt cô đơn, nàng không đành lòng liền nói với Dương Nguyên Khánh:
- Dương tướng quân, thôi muội không đi săn nữa đâu, muội muốn ở lại với Hỉ Nhi.
Dương Nguyên Khánh đã biết một chút ngọn nguồn, liền gật đầu, Bùi Mẫn Thu bước nhanh tới doanh trướng. Lúc này, Dương Kiều Nương lặng lẽ bước tới trước mặt Dương Nguyên Khánh nói,
- Tam ca!
Nàng cúi đầu xuống, rụt rè gọi một tiếng.
Nàng sớm đã muốn sang tìm Dương Nguyên Khánh nhưng nhị ca không cho nên nàng cũng không dám. Bây giờ nhị ca đã đi săn nàng liền mạnh dạn lén tới đây.
Thực ra Dương Nguyên Khánh cũng rất thích người muội muội này của hắn. Dù sao thì họ cũng có cùng một người cha, chảy cùng một huyết mạch, hơn nữa Kiều Nương lại xinh đẹp không hề kiêu ngạo, ngang ngược giống mẫu thân của nàng. Ngược lại nàng thông minh, biết quan tâm tới mọi người, hiểu được ý của người khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-kieu-hung/2280687/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.