Nạn lũ lụt ở huyện Chương Nam, quận Thanh Hà, vào đầu mùa đông rốt cuộc thối lui, nhưng nó lại bao phủ toàn bộ ruộng tốt của huyện Chương Nam, đoạn tuyệt hy vọng cuối cùng của người dân, nạn đói lập tức bao trùm toàn bộ huyện. Chỉ qua hai mùa thu đông thôi mà nhân khẩu của huyện đã giảm gần nửa, chỗ của Đậu Kiến Đức là làng Lưu Gia, cũng từ một trăm hộ giảm xuống còn hơn ba mươi hộ. Những hộ khác không phải chết đói thì là chạy trốn, nhưng chạy trốn cũng không có đường sống, bất đắc dĩ chỉ có vào rừng làm cướp, hoặc là chết ở tha hương, tất cả hy vọng đều đoạn tuyệt, đối với những người nông dân, năm Đại Nghiệp thứ bảy chỉ toàn một màu u ám.
Đậu Kiến Đức không chạy trốn, bởi vì một mặt ông ta còn có chút lương thực, có thể dựa vào cháo loãng vượt qua một thời gian. Về phương diện khác, ông ta lại là một người cực kỳ yêu quê hương, không đến mức bất đắc dĩ, ông ta sẽ không rời khỏi quê hương một bước.
Nhưng rất nhiều chuyện không phải do ông ta, trong ba tháng giữa năm, tin tức từ các nơi liền truyền đến, quan phủ bắt đầu mộ binh với quy mô lớn, bất kỳ người nào có chút khỏe mạnh, đều phải nhập ngũ đi Liêu Đông tham gia chiến dịch xâm lược Triều Tiên.
Tin tức này rơi vào các huyện ở quận Thanh Hà kích khởi từng cơn sóng. Nếu là theo quân đi bảo vệ kinh thành, vì ăn quân lương, tất cả mọi người sẽ chấp nhận báo danh, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-kieu-hung/2280467/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.