Từ Thế Tích nói xong, không kìm lòng được đưa mắt nhìn qua Vương Bá Đương một cái. Mũi tên vừa rồi y bắn ra có thể xưng là thiện xạ, chớ nói bản thân mình, ngay cả Đơn đại ca cũng không sánh được. Từ lâu đã nghe danh tài bắn cung của Dương Nguyên Khánh thiên hạ vô song, bây giờ ngay cả một tên thủ hạ mà hắn tùy ý phái đi cũng lợi hại như thế này, quả nhiên danh bất hư truyền.
Từ Thế Tích than thầm trong lòng, đoạn dẫn Lý Mật đi vào trong trại lớn, đi thẳng tới trước đại trướng nghị sự. Địch Nhượng đã đợi ở đó, y vốn có ý dùng đội lính thương để chấn áp quân uy, không ngờ đối phương lại phái đến một gã thần tiễn thủ, khiến bọn chúng phải mất mặt một phen. Muốn nổi cơn giận nhưng lại không dám, đành phải hạ mình ra nghênh đón.
-Thảo dân sơn dã Địch Nhượng, hoan nghênh sứ giả quang lâm bỉ trại!
Lý Mật cũng thản nhiên nói:
-Tại hạ Lý Mật, là phụ tá dưới trướng Dương tướng quân.
Lý Mật của bây giờ đã trải qua nhiều năm đóng cửa đọc sách, e rằng người bình thường đều không biết đến, Địch Nhượng cũng coi y như một văn sỹ bình thường, vội nói:
-Lý tiên sinh xin mời vào!
Lý Mật bước vào đại trướng, ngồi xuống chỗ dành cho khách, Địch Nhượng ngồi đối diện với y, xung quanh đều là thủ hạ của Địch Nhượng.
Lý Mật lấy ra một bức thư đưa cho Địch Nhượng, cười cười nói:
-Dương tướng quân nói, từng có duyên gặp qua Địch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-kieu-hung/2280419/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.