La Thành thở dài:
- Phụ thân, nếu sớm biết vậy, chúng ta đầu hàng triều Tùy còn hơn, cũng không đến mức bị cuốn vào trận nội chiến giữa huynh đệ bọn họ. Nói thật, con thực sự không xem trọng triều Đường.
La Thành canh cánh trong lòng vì phụ thân theo triều Đường. Nhưng y lại không dám thực sự oán giận phụ thân, chỉ có thể mang bất mãn này để ở trong lòng. Đến hôm nay rốt cục nhịn không nổi nữa mới nói ra.
La Nghệ ngẩn ra. Y kinh ngạc thoáng nhìn đứa con trai. Chuyện quay về với triều Đường hóa ra lại là nỗi canh cánh bên lòng của con trai sao?
Trong lòng y áy náy, vỗ vỗ vai con trai nói:
- Con không cần lo lắng. Sau này sẽ có cơ hội. Đầu tiên con cần phải có tư cách và sự từng trải, có địa vị trong quân đội. Con bây giờ chỉ là một gã đô úy, thì cho dù có đi xin hàng cũng chỉ là đô úy. Mà nếu quả con là tướng quân Đại Đường, có đi đầu hàng, thì con cũng vẫn có thể được coi trọng. Con yên tâm, trong ba năm, sẽ thăng chức con lên tướng quân.
La Thành yên lặng gật đầu. Đúng lúc này, trên đầu con đường núi vọng tới tiếng vó ngựa. Chỉ thấy một tên kỵ binh truyền tin hối hả chạy tới, rất nhanh liền chạy vội tới dưới Đồng Quan, la lớn:
- La tướng quân!
La Nghệ đã sớm thấy tên kỵ binh thám báo này rồi. Trong lòng y ngẩn ra, đi tới trước lỗ châu mai thò người ra hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-kieu-hung/2279593/chuong-826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.