Dương Nguyên Khánh ngần ngừ suy nghĩ trong giây lát, gật gật đầu:
-Ngươi nói đúng, đúng là ta có chút sơ xuất, thực sự là cần cẩn thận. Mẹ của Đỗ Phục Uy vẫn còn ở Thái Nguyên, ta nghĩ y sẽ không dám giở trò gì. Điều mà ta lo ngại là Tiêu Tiển. Người này là hạng người kiêu hùng, giảo hoạt gian trá, không thể không đề phòng.
Dương Nguyên Khánh nghĩ một lát rồi nói:
-Về phía Đỗ Phục Uy, ta sẽ phái người đi thăm dò, còn về phía Tiêu Tiển, ta muốn mời Vi Tư mã đích thân đi một chuyến.
-Bỉ chức nguyện chia sẻ nỗi lo cùng điện hạ, chỉ có điều điện hạ có thể cam kết điều gì với Tiêu Tiển?
Dương Nguyên Khánh nhìn lên đại trướng, cuối cùng thản nhiên nói:
-Ngươi có thể nói với y, ta đồng ý lấy con gái y làm Trắc phi, sau này phong con gái ông ta làm Thục phi, quyết không nuốt lời...
Doanh trại của Tiêu Tiển đóng ở phía tây nam của đồi Xích Long, cách đại doanh của quân Ngụy hai mươi dặm, còn đại doanh của Đỗ Phục Uy ở phía tây bắc cách đại doanh của quân Ngụy hai mươi dặm, hai đại quân Tiêu Đỗ cùng hỗ trợ lẫn nhau. Đêm đã rất khuya, đã canh một mà Tiêu Tiển vẫn không thể ngủ được. Y đội mũ giáp sắt, tay cầm mã giáo, cưỡi ngựa thị sát trong doanh trại.
Trong lòng Tiêu Tiển rất căng thẳng, sự căng thẳng của y không phải vì trận đại chiến trước mắt, mà là vì vận mệnh của chính mình, thời khắc quyết định vận mệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-kieu-hung/2279245/chuong-1007.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.