Bỗng nhiên, Vương Quân Khuếch chậm rãi đi lên trước bẩm báo:
-Điện hạ, từ huyện Trường Lâm tới noi này ước chừng phải mất một ngày. Thám báo ở huyện Trường Lâm đã phát hiện ra chủ lực của quân Đường. Như vậy tối nay, có thể bọn chúng sẽ đi qua Đương Dương.
Dương Nguyên Khánh chậm rãi gật đầu:
-Bọn chúng chắc chấn sẽ hạ trại ở huyện Đương Dương, rồi đến sáng đáp cầu nổi vượt quan sông Kinh Thủy. Việc đáp cầu nổi hẳn phải mất một canh giờ.
-Điện hạ là muốn đột kích ban đêm sao?
Vương Quân Khuếch cần thận hỏi.
Dương Nguyên Khánh có chút kỳ quái nhìn y một cái. Vương Quân Khuếch lập tức tự giễu cười cười
-Ty chức đã hiểu. Đánh đêm là ưu thế của quân ta, tất nhiên phải muốn tận dụng.
Dương Nguyên Khánh thản nhiên cười nói:
-Đội quân năm mươi nghìn người do Lý Hiếu Cung suất này lĩnh. Trong đó có ba mươi nghìn là từ Quan Trung điều đến, sức chiến đấu không kém. Mà kỵ binh của chúng ta đã trải qua nhiều cuộc chiến vất và, cũng nên đế bọn họ vinh quang trờ về quê cũ. Vì vậy chúng ta nên cố gắng giảm bớt thương vong. Làm một vị tướng soái, cần có sự cảm thông với binh lính.
Những lời này của Dương Nguyên Khánh tràn đầy thâm ý. Vương Quân Khuếch nghe ra được Sở Vương đang muốn bảo y cần phải yêu quý binh lính của mình. Vương Quân Khuếch kinh sợ nói:
-Ty chức sẽ nhớ kỹ.
Dương Nguyên Khánh cười cười:
-Cứ kiên nhẫn mà đợi! Rất nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-kieu-hung/2279185/chuong-1038.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.