Một đám mây đen bay qua chặn lại ánh trăng sáng tỏ, sắc trời trở nên âm đạm hơn vài phần.
Lý Phong Kỷ nghỉ ngơi một lát rồi bắt đầu bận rộn. Hắn định chôn cất thi thể trên đường lớn. Dù cho lúc còn sống bọn họ đã từng trải cái gì, làm chuyện ác gì, thì bây giờ bọn họ đã là thi thể lạnh băng, nên đi chôn cất..
Con trai của Chu viên ngoại vẫn luôn im lặng, vẻ mặt hờ hững, không một chút đau khổ khi thấy phụ mẫu qua đời. Cậu chỉ nằm góc áo Chu viên ngoại, cúi đầu, không biết đang suy nghĩ gì.
'Vương Bình Bình đi đến bên cạnh cậu, thân mật vuốt ve đầu cậu: "Tiểu đệ đệ, chúng ta đi vào xe ngựa nghỉ ngơi đi”
Có lẽ là do cảm giác thân thiết như mẫu thân, cậu bé gật đầu.
“Đệ tên gì?"
“Đệ tên Chu Thiên Bằng!”
“Đúng là một đứa bé ngoan”
"..."
'Vương Bình Bình đang trấn an con trai Chu viên ngoại với giọng điệu cực kì dịu dàng.
Bên này, Lý Phong Kỷ nghĩ nghĩ rồi vẫn quyết định chôn cất Chu viên ngoại và Độc Tam Nương chung với nhau, chỉ mong hai người ở dưới có thể hóa giải mối nghiệt duyên của mình.
...
...
Xe ngựa bắt đầu chạy, lăn này chỉ có ba người.
Chu Thiên Bằng đã ngủ say dưới sự trấn an của Vương Bình Bình. Bởi vì Lý Phong Kỷ cần phải dưỡng thương cho nên Vương Bình Bình phụ trách lái xe ngựa.
'Vương Bình Bình lái xe không nhanh không chậm, vừa đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-kiem-tong/3403311/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.