Cá có rất nhiều loại, hung dữ, hiền lành, to lớn, nhỏ bé, có vây, không vây, nhưng đại khái có thể chia làm hai loại, chết và sống.
Nếu như nói, Diệp Cáo có thể xem là một con cá có sức chiến đấu rất mạnh, Trần Nhật Nguyệt lại giống như một con cá trơn nhẵn, vậy hiện giờ cả hai đều giống nhau, đã trở thành “cá chết”.
Đặc trưng của “cá chết” là không thể động đậy, mất đi năng lực phản kích, mặc cho người ta xâu xé.
Tình cảnh của Diệp Cáo hiện giờ chính là như vậy.
Hai con “điểm điểm trùng” kia vừa dính vào mắt cá, trên chân, phản ứng đầu tiên của hắn là bụng dưới ngứa ran, sau đó nhanh chóng lan đến đầu, da đầu ngứa ngáy, hai bên thái dương nóng lên, dạ dày co rúm, như muốn nôn mửa.
Hiệu quả nhanh chóng.
Hắn muốn gắng gượng, nhưng hai chân đã bắt đầu nhũn ra.
(Tên tiểu quỷ lưỡng tính chết tiệt kia sao còn không ra tay giúp? Vừa rồi hắn đã miễn cưỡng đấu với Thiên Hạ Đệ Thất, nếu như A Tam kịp thời giúp hắn một tay, đã không rơi vào tình cảnh này.)
Hắn không cử động được, nhưng lúc này hắn lại nghe được một âm thanh.
Tiếng thở dốc.
Đó là tiếng thở gấp của Thiên Hạ Đệ Thất, còn có tiếng rên rỉ.
Lần này Thiên Hạ Đệ Thất đã không kìm được rên rỉ thành tiếng, thậm chí ngồi xổm xuống đất, thân thể nửa nghiêng, dáng vẻ rất đau đớn.
Xem ra, Thiên Hạ Đệ Thất tuy đã “ám toán” hắn một chiêu, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-huu-dich-luan-anh-hung/2006916/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.