Y đột nhiên đứt hơi.
Y đã chết.
Người này không chết vì vụ nổ, mà chết bởi đao.
Y đã thành vong hồn dưới đao.
Y có thể tránh khỏi vụ nổ là nhờ tính toán chuẩn xác, y chết dưới đao cũng là vì tính toán sai lầm.
Y tính toán không sai, nếu Lôi Bố đã tự tay gây ra vụ nổ, sức nổ nhất định sẽ không tổn thương đến hắn.
Cho nên y chỉ cần áp sát Lôi Bố, sẽ có thể bảo đảm bình an.
Y đã đúng.
Y cũng đã tính sai một bước. Lôi Bố là một trong tám đại cao thủ của Giang Nam Phích Lịch đường, đương nhiên giỏi sử dụng thuốc nổ. Nhưng hắn và Lôi Diễm đã sớm kiên quyết rời khỏi Lôi gia bảo, sáng lập một dòng khác, trở thành tông chủ của Phong Đao Quải Kiếm, “cầm đao xách kiếm” sớm nhất trong gia tộc họ Lôi.
Do đó thuốc nổ không phải tuyệt kỹ của hắn, mà là đao pháp.
Hà Xa xông đến gần Lôi Bố, cũng giống như đưa thân mình vào lưỡi đao.
Y đã sai, cho nên y chết.
Đây là một thanh đao nhanh như gió.
Một đao này còn nhanh hơn gió.
Một đao này đâm vào bụng y.
Vào giây phút này, nước mắt, nước mũi, đại tiểu tiện của Hà Xa đều không kìm được. Y cảm thấy nội tạng của mình đã bị một đao này xoắn nát.
Lúc này y mới phát hiện mình đã sai, sai lầm rất lớn.
Thuốc nổ tuyệt đối không phải là điểm mạnh của Lôi Bố. So với đao pháp của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-huu-dich-luan-anh-hung/2006892/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.