Mạnh Tương Lữ đặc biệt lưu ý động tĩnh của bốn người ở bàn kia, nhưng cũng không quên đám cao thủ tam kiệt họ Lôi.
Y còn nhìn chăm chú nhất cử nhất động của Văn Tùy Hán.
Văn Tùy Hán rõ ràng đã đi xuống thang lầu, đột nhiên lại nhảy lên, xông vào hành lang. Hà Hỏa Tinh tức giận muốn đuổi theo, nhưng Mạnh Tương Lữ lập tức phát ra cảnh cáo.
Cẩn thận đồng đảng của tên này!
Nói thì chậm nhưng diễn ra thì nhanh. Nhờ y kêu lên, Hà Xa kịp thời phát hiện ba phương vây đánh, lập tức quay người đối phó với địch, hơn nữa còn dùng một địch ba, dùng chưởng, quyền, cước pháp điện, quang, hỏa, thạch để ngăn cản Lôi Ao, Lôi Đột và Lôi Nhất như hổ như sói, mỗi chiêu đều như muốn nổ tung.
Mạnh Tương Lữ cũng không nhàn rỗi.
Văn Tùy Hán cực nhanh, nhưng Mạnh Tương Lữ càng nhanh hơn.
Nhanh là gì?
Nhanh là tốc độ.
Nhanh là ngươi không kịp nhìn kỹ.
Nhanh là không kịp trở tay.
Nhanh là đối lập của chậm.
Nhanh là một loại độ khó.
Nhanh có cực hạn.
Nhanh đến mức ngươi không cảm giác được nó “nhanh”, sẽ không còn phân biệt nhanh chậm nữa. Giống như trời lên sao xuống, năm tháng lưu chuyển, thậm chí một hạt nhân, một nguyên tử chuyển động, đều là cực nhanh cực tốc, chỉ cần ngươi không cảm giác được, tốc độ sẽ không còn tồn tại.
Nếu như nói động tác của Văn Tùy Hán là cực nhanh, vậy thì hành động của Mạnh Tương Lữ lại gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-huu-dich-luan-anh-hung/2006859/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.