Không ai có thể thể phủ nhận, lời nàng nói rất có đạo lý.
Tôn Ngư nói:
- Những kẻ này không phải là người của Lục Phân Bán đường, nhưng đều trốn ở trong Tam Hợp lâu.
Lôi Thuần thản nhiên nói:
- Đúng vậy. Nhưng khu vực Phá Bản môn này không thuộc về tệ đường, cũng không thuộc quý lâu quản lý. Tôn hương chủ nói như vậy, chẳng lẽ là muốn tặng khu vực Tam Hợp lâu tốt đẹp này cho Lục Phân Bán đường chúng ta sao?
Tôn Ngư yên lặng.
Dương Vô Tà nói:
- Không được các người đồng ý, La Thần Kiếm và Thiên Hạ Đệ Thất quyết không thể lẻn vào Tam Hợp lâu, thậm chí còn nấp ở sau bình phong với cô.
Lôi Thuần cười, hàm răng rất trắng, môi rất đỏ.
Hàm răng chỉ lộ ra một chút màu trắng, độ cong của môi rất đẹp, trắng và đẹp như vậy khiến người ta nhìn thấy liền quên đi tất cả nghi ngờ và tất cả hiểu lầm không quan trọng.
- Tôi làm sao là đối thủ của Thiên Hạ Đệ Thất và La Hán Quả? Nếu bọn họ vẫn muốn nấp ở sau bình phong, một cái cô gái yếu đuối như tôi dám tiết lộ sao?
Nàng cũng lơ đãng nói mát một câu:
- Không phải Tôn hương chủ cũng gói Tôn đại hiệp lại như một tấm chăn, xách lên Tam Hợp lâu sao? Nếu Tôn đại hiệp nhảy ra một kiếm giết tôi, tôi cũng không thể ngăn cản, không thể chống đỡ được.
Dương Vô Tà im lặng.
Thích Thiếu Thương nói:
- Được, bây giờ La Thụy Giác đã đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-huu-dich-luan-anh-hung/2006776/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.