Thích Thiếu Thương vẫn luôn nhìn tay của hắn, cũng nhìn chăm chú vào bọc vải của hắn.
Sau đó y hỏi:
- Ngươi thích giết người nào?
Thiên Hạ Đệ Thất nói:
- Chỉ cần là người nhìn không vừa mắt, ta đều giết.
Thích Thiếu Thương nói:
- Thế nào là nhìn không vừa mắt?
Thiên Hạ Đệ Thất nói:
- Người không nghe lời, dĩ nhiên là không vừa mắt.
Thích Thiếu Thương cười lạnh nói:
- Ngươi muốn nói đến ta?
Thiên Hạ Đệ Thất nói:
- Không phải người người đều đáng để ta giết.
Thích Thiếu Thương nói:
- Ta không nghe lời ngươi sao? Ngươi đã từng lên tiếng sao?
Thiên Hạ Đệ Thất lạnh lùng nói:
- Ta không cần lên tiếng.
Hắn cô độc nói:
- Ta cũng không thích nói chuyện.
Sau đó trong mắt hắn hiện lên vẻ tịch mịch:
- Bất cứ ai không nghe lời của tướng gia, chính là người mà ta muốn giết.
Thích Thiếu Thương lập tức đập bàn nói:
- Quả nhiên!
Thiên Hạ Đệ Thất lại cảm thấy khó hiểu:
- Quả nhiên?
Thích Thiếu Thương phấn khởi nói:
- Quả nhiên không ngoài dự đoán của ta.
Thiên Hạ Đệ Thất ngạc nhiên nói:
- Ngươi dự đoán cái gì?
Thích Thiếu Thương nói:
- Ngươi đã nói ra lời ở trong lòng, cho dù không phải lương tâm cảm thấy, cũng coi là lương tâm mục nát rồi.
Tiếp đó y lại nói với Dương Vô Tà và Tôn Ngư:
- Quả nhiên không ngoài dự liệu của ta, một khi đã vào phủ Thái Kinh thì không làm người tự do được nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-huu-dich-luan-anh-hung/2006736/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.