Đau.
Hà Nan Quá nhìn ngực mình bị hai mũi tên bắn trúng, chỉ cảm thấy vô cùng hoảng sợ, vô cùng khó chịu.
Đau, hơn nữa còn sợ.
Lực lượng của hai mũi tên kia vừa vặn khiến cho sức chiến đấu của hắn hoàn toàn biến mất, nhưng nhất thời lại không khiến cho hắn mất mạng.
Đau, nhưng nhất thời không chết được.
Hắn biết đó là tên gì.
“Tình Nhân tiễn”.
Loại tên này mỗi lần phát ra đều là một đôi một cặp, một đen một trắng, khi thành công thì hai mũi đều trúng mục tiêu, khi thất bại thì hai mũi đều trật, giống như tình nhân gần kề bên nhau, làm bạn gắn bó.
Người có thể phát ra loại tên này nhất định là cao thủ ám khí.
Loại tên này một khi phát ra cũng rất ít khi thất thủ.
Mà người phát ra tên này, gần như từ trước đến giờ chưa từng thất thủ.
Do đó trong nháy mắt này, Hà Nan Quá chẳng những cảm thấy đau, hơn nữa còn tuyệt vọng.
Hắn không ngờ người trong kiệu lại là tên sát tinh này.
Hắn cũng không ngờ kiếm băng lửa khói của hắn chẳng những không bức ra được nhân vật đáng sợ này, lại khiến cho hắn nhất thời sơ suất, bị đối phương thừa cơ hội.
Hắn càng không ngờ mình sẽ thua ở đây, thua bởi tay người này.
Đây đúng là đưa dê vào miệng cọp, đưa hung thủ đến nha môn.
Hà Nan Quá ôm ngực, dùng kiếm chống xuống đất, ngẩng đầu nhìn trời.
Trong khoảnh khắc này, hắn lại cảm thấy ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-huu-dich-luan-anh-hung/2006716/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.