“Nhị sư huynh!”
Bảo Thù đứng ở hành lang lầu hai, tì người vào lan cẩn sức vẫy tay “ Muội ở đây! Muội ở đây!”
Dạ Vi thân hình đột nhiên cứng ngắc, từ từ ngẩng đầu lên, rốt cục thấy bóng dáng trong lòng đang tìm kiếm.
Mấy ngày nay sớm chiều làm bạn, hai người cùng ăn cùng ở, bây giờ chỉ mới không thấy nhau chưa đầy ba canh giờ mà với Bảo Thù, giống như đã qua hai trăm năm vậy. Đôi mắt mở to, nàng cơ hồ lăn một vòng xuống dưới lầu, nhào vào trong ngực Dạ Vi, dùng sức dụi đầu vào ngực hắn: “Nhị sư huynh, muội tìm huynh tìm thật khổ cực a! Huynh chạy đi đâu......”
Mọi người trong khách sạn vốn đang vây quanh chế giễu, lúc này mắt không dám nháy nhìn bọn hắn chằm chằm.
Dạ Vi vuốt ve mái tóc dài của nàng, nhẹ giọng nói: “Bảo Thù ngoan, không sao không sao, ta tìm muội khắp nơi không, ta tưởng muội sẽ đến yêu quái thành tìm ta, nên cùng quỷ tướng chạy tới nơi này, Minh Tỳ đã phái nhân thủ chung quanh đi tìm, không ngờ lại gặp nhau chỗ này.”
Bảo Thù đang muốn oán trách đôi câu, lại bị người xách tai ra khỏi ngực Dạ Vi, từ trên đầu nàng nghe thấy một câu nói truyền xuống: “Nhị sư huynh! Nhị sư huynh! Ngươi tiện nha đầu này, ngươi coi Tứ sư huynh của ngươi là người chết sao!”
Đầu “Ông” một tiếng nổ tung, nàng sống gần nửa đời, không sợ thần kinh có vấn đề, không sợ đại sư huynh kiêu căng bá đạo, không sợ sư phụ đại nhân uy nghiêm, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-hoan-ca/2150116/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.